Chăn trong nhà Đỗ Thương Sinh rất lớn, cuốn lấy cậu chỉ còn một đoàn nho nhỏ.
Tiểu ngốc mao đều bị gối ép đến biến hình, lúc hô hấp, mấy sợi ngốc mao còn lắc lư trái phải trên không trung.
Khán giả:
"... Tuy rằng hành vi bám giường tương đối. . . Khụ khụ, nhưng mà dì đây muốn nói —— Nguyễn Chỉ cũng quá TM(1) đáng yêu đi! ! Dì đây cảm thấy dễ thương muốn chớt! ! !"
(1) TM: đm
Nguyễn Phấn nghẹn ngào:
"Nha nha nha, Nguyễn Nguyễn rời giường muộn như vậy, nhất định là ngày hôm qua mệt mỏi. Sờ đầu một cái ~ "
"Tui chỉ muốn nói, bảo bối tính cách thiết lập bá tổng của cưng tiêu rồi Hhhhhh "
Đỗ Thương Sinh mang theo quay phim đi tới bên giường Nguyễn Chỉ, cúi đầu nhìn người trên giường.
Quay phim còn muốn đem ống kính hướng phía trước gần thêm một chút, quay mặt Nguyễn Chỉ.
Bất quá máy quay thật sự quá nặng, lúc hắn nâng lên không khống chế lại lực đạo, máy quay xém chút đụng phải vách tường bên cạnh.
Vương Xuyên đang cùng xem kênh của Nguyễn Chỉ, nhất thời trợn mắt há mồm: "Shhh, chậm một chút chậm một chút! Một cái camera mười mấy vạn đó!"
Mà Nguyễn Chỉ còn đang ngủ say trên giường thế nhưng lập tức giật giật đầu, mê man mở mắt ra.
Sau đó ——
Chính là đối mặt với ống kính đen kịt.
Nguyễn Chỉ: "! ? ?"
Hắn "Cọ" một cái, cấp tốc ôm chăn hơi di chuyển về sau, khi thấy Đỗ Thương Sinh đứng ở đầu giường, lập tức ôm chăn đem Đỗ Thương Sinh bao luôn vào đó, chỉ lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luong-tieu-sinh-moi-ngay-thay-doi-thiet-lap-tinh-cach/910409/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.