Biết rồi, ảnh đế anh biết cái gì? !
An Nhã không thể tin nổi mà nhìn Đỗ Thương Sinh lôi kéo Nguyễn Chỉ, đến đứng ở đối diện vị trí cũ của bọn họ, đó là chỗ đứng khi chọn xong người hợp tác.
Ảnh đế đã từng cao lãnh hiện tại đều chủ động như thế?
An Nhã mạnh mẽ xoa xoa hai mắt, bảo đảm chính mình không có nhìn lầm.
Thế giới này làm sao vậy...
Nguyễn Chỉ cũng là một mặt mơ màng, ngơ ngẩn bị đối phương lôi kéo, đi tới đối diện.
Tâm tình phức tạp: Oa, ảnh đế tiền bối thì ra ôn nhu như thế à?
Nhiệt độ từ lòng bàn tay Đỗ Thương Sinh thuận theo mu bàn tay của cậu vẫn luôn truyền khắp toàn thân, mang theo một trận run rẩy tê dại, nhiệt độ trên mặt Nguyễn Chỉ còn chưa có giảm xuống, liền nghe thấy trong đầu hệ thống điên cuồng rít gào: "A a a a nắm tay ảnh đế a a a, ta có thể cảm nhận được nhiệt độ lòng bàn tay ảnh đế, ta chết!"
Nguyễn Chỉ im lặng hai giây: "... Hệ thống, ngươi kỳ thực. . . Chính là fan ảnh đế đi."
Hệ thống: "? ? ? Ngươi đang nói cái gì chuyện ma quỷ gì."
Nguyễn Chỉ tại chỗ chọc thủng: "Ta đều nghe thấy ngươi hét lên." Cậu nói bổ sung: "Không chỉ một lần."
Hệ thống: ". . ."
Hệ thống: "Khụ khụ, lòng thích cái đẹp, mọi người đều có."
Nguyễn Chỉ: "Há, có đúng không ha ——" dòng suy nghĩ trong đầu cậu xoay một cái, nhìn bốn người đối diện còn đang chọn người hợp tác, tiếp theo cùng hệ thống nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luong-tieu-sinh-moi-ngay-thay-doi-thiet-lap-tinh-cach/910398/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.