Buổi trưa, sau khi cơm nước Minh Tú trở về phòng định làm giấc thì nghe thấy tiếng guốc loạt xoạt quen thuộc, ngoài chị Tư ra thì còn ai vào đây
- Bà chủ cho gọi em đấy, em mau đi theo chị
Dứt lời chị liền nhanh chóng bước đi, mặc cho cô còn ngơ ngác phía sau
Cánh cửa lâu năm được mở toang, hiện rõ kiến trúc độc đáo bên trong gian nhà, sự bày trí mọi đồ vật trong này đều tỉ mỉ, cẩn thận phản ánh một phần tính cách người chủ sở tại, bộ bàn ghế gỗ đặt giữa căn phòng, trong góc trái là chiếc phản gỗ nhỏ, ngay cạnh là lối đi vào gian trong được che bởi rèm mỏng, đồ vật trang trí văn hoa tỉ mỉ tinh xảo, bình hoa đặt ở góc cửa, khung tranh chữ Nôm treo tường cùng với những tranh núi non sông nước vẽ bằng bút lông, nổi bật nhất là bức họa một nam tử anh mình thần võ, thân mặc áo bào, đầu đội mũ xuân thu, bên hông đeo bội kiếm dài, chân đi đôi ủng oai phong lẫm liệt
Cô cứ ngẩn tò te ngắm mấy bức tranh mãi đến cảm thấy vài ánh mắt đang chiếu trên người, cô hồi thần quay lại nhìn mấy người kia, mỉm cười ngại ngùng, chị Tư thì nhìn cô với hàm ý không hài lòng
- Bẩm bà, con đã đưa nó đến rồi ạ!
Người con gái kia phất tay ý nói đã biết, nàng hiện ngồi cạnh chiếc bàn gỗ, nhâm nhi tách trà bốc khói nghi ngút
Cô để ý người con gái này bây giờ thực sự khác biệt với đêm qua, không còn khoác trên mình bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-lac-su-ca/910535/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.