Quốc đô của Tuyên Triều nổi tiếng phồn hoa hưng thịnh, người đến người đi, náo nhiệt vô cùng.
Thời điểm Tần Lâu đi dạo phố, hệt như tiểu hài tử, chạy tới chạy lui, hầu như cái gì cũng muốn mua, kết quả là… đúng thật là 99% đồ trên phố đều vác về nhà.
Vải vóc, bình hoa, tranh chữ… toàn bộ đều nhét vào trong lòng Liễu Mộng Túy, sau đó liền rút túi tiền ở bên hông hắn ra, móc bạc trả cho chủ hàng.
Đến khi trở về phủ thì trên người Liễu Mộng Túy đã chất đầy các thứ linh tinh, mà Tần lâu cũng ôm một đống lớn trong lòng. Đem đồ đạc đặt hết lên bàn, gần như thành một ngọn núi con con.
“Xem ra chúng ta cần thuê xe ngựa rồi.” Tần Lâu gãi gãi mũi, ngay lập tức lại nở nụ cười: “Đa nương thấy chúng ta trở về, nhất định sẽ rất vui.”
Cầm khăn tay bước tới gần Tần Lâu, Liễu Mộng Túy cẩn thận tinh tế lau sạch mồ hôi trên trán y, động tác ôn nhu tựa gió nhẹ đầu xuân. Cuối cùng còn nói thêm một câu: “Lần sau đừng chạy nhanh như thế.”
Trái tim đột nhiên có cảm giác thỏa mãn vô cùng, cực kì thỏa mãn, hơn nữa thần sắc chuyên chú của Liễu Mộng Túy, khiến cho Tần Lâu nhìn không chớp mắt. Mãi đến khi một tiểu nha hoàn bước vào, y mới cuống quít lui lại đằng sau mấy bước.
Thu thập hành lý, Liễu Mộng Túy không biết thuê xe ngựa của ai, hai người từ khi trời còn chưa sáng đã bắt đầu khởi hành.
Người chịu trách nhiệm cao cả – đánh xe – đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-lac-quan-tam-tan-lau-long-ngoc/1354464/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.