Sau khi bọn yêu tinh đi về, ngưu ngưu cũng bắt đầu công việc lu bù lên, không phải vì tu luyện, mà là vì chế tác một ít pháp bảo, lôi phù a, điện phù, cùng với một ít pháp bảo tương đối đơn giản nhưng uy lực không nhỏ, lo lắng đến đầu óc của bọn kia đều có chút dốt nát, cho nên mặc dù hắn có năng lực luyện ra pháp bảo phức tạp uy lực lớn hơn nữa, cũng không kỳ vọng các yêu tinh khác có thể sử dụng.
Vội một đêm, bỗng hắn cảm giác được vài hơi thở khác thường, trong lòng biết là bọn quái vật mưu toan xông vào kết giới, bất quá cuối cùng chúng nó cũng không thành công, vì thế ngưu ngưu yên tâm, biết quái vật này cũng không phải quá lợi hại, hắn nghĩ chắc là lên trời phù hộ, nếu không mình chạy trốn hẳn là không thành vấn đề, chỉ sợ mười một con yêu tinh kia sẽ toàn hoàn bị diệt.
Rất nhanh trời đã sáng, ngưu ngưu mới vừa đem phù chú pháp bảo vân vân chuẩn bị xong, chợt nghe dưới chân núi truyền đến tiếng kêu quang quác quang quác, trong lòng hắn rùng mình, vội đẩy cửa ra xông ra ngoài, tiếp theo liền thấy mấy con yêu tinh khác cũng đẩy cửa đi ra, mọi người liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng ngồi trên tường vân của ngưu ngưu, bay thẳng tới nơi phát ra thanh âm.
Chỉ thấy một con heo hoa cùng một con thỏ tuyết trắng đang cùng với hai quái vật so chiêu, mà ở phía nam, cũng có mấy cái quái vật chạy lại đây. Cái gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-kim-tue-nguyet/1977324/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.