Ngưu ngưu đứng ở đám mây, lấy tư thái người thắng nhìn theo quân đoàn quái vật rút xuống núi, sau đó mới thở một hơi thật dài, rớt xuống đụn mây, hắn nhìn đến nhóm yêu quái vẫn đang là ngửa đầu lên trền, tựa hồ chưa hồi hồn ra khỏi trận chiến phấn khích kia. Trong lòng có phần vui mừng, thầm nghĩ bọn yêu tinh này cuối cùng cũng có chút mà tuệ căn, nếu trau chuốt thêm nữa, không phải không thể từ hủ bại biến thành thần kỳ.
“Được rồi, mọi người không cần suy nghĩ, theo ta quay về động phủ đi, các ngươi nếu muốn thảo luận trận chiến vừa rồi, ta có thể cẩn thận giảng giải lại cho mọi người một lần.” Ngưu ngưu nhu rồi nhu cánh tay đau nhứt, gặp mọi người còn chưa cúi đầu, không khỏi cau mày nói: “Lời của ta các ngươi không nghe thấy sao? Theo ta quay về động phủ.”
“Không phải a ngưu lão đại, mọi người… Mọi người ngưỡng cổ lâu quái, hiện tại… Hiện tại không có biện pháp cúi đầu.” Một giọng nói phát ra giống như bị ai đó chặn ngang cổ họng, nhìn kỹ, nguyên lai là gà trống trọng thương, khó trách thanh âm có chút khàn khàn của kẻ đang hấp hối.
Ngưu ngưu trợn mắt há hốc mồm, tức giận đi đến trước mặt lũ yêu tinh đang ngửa mặt lên trời, oán hận nói: “Một màn này nếu để yêu tinh ngoại phương nhìn thấy, mặt của ta liền bị các ngươi làm mất hết.” Nói xong cũng không khách khí, bổ từng chửng vào từng cái cổ của bọn yêu, chợt nghe âm thanh của khớp xương vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-kim-tue-nguyet/1977313/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.