Từ đó đến mấy ngày sau, hoành thánh nấu với xoài đã trở thành bóng ma tâm lý dày đặc trong lòng Thương Hoài Nghiên, y ngẫu nhiên sẽ đến nơi này, ngẫu nhiên sẽ không đến, có vài lần tiến vào bên trong vậy mà đều sẽ gặp được "khách quen" theo như lời của Dịch Bạch Đường.
Đó là một người đàn ông trung niên.
Một năm 365 ngày, hắn giống như có 366 ngày mặc một thân áo khoác da màu xám và quần màu đen. Mỗi một buổi sáng sẽ đến quán cơm "Có Tiệm Cơm" một lần vào lúc 8 giờ và buổi tối vào lúc 6 giờ. Chờ đến khi vào bên trong quán, hắn tất nhiên sẽ ngồi xuống một vị trí dựa vào tường, tùy ý nói "Một phần bữa sáng", hoặc là "Một phần bữa tối", nói xong thì thôi, cũng không gọi đồ ăn gì cụ thể.
Dịch Bạch Đường đã quen với phong cách của vị khách này. Hắn tùy ý nói một tiếng "Được", lại một lần nữa đi vào trong phòng bếp.
Cách một bức tường, có người bên ngoài lạnh lẽo, không có ai biết bên trong khí thế ngất trời.
Nồi cơm được cắm điện ầm vang, ấm sành đang hầm đồ ăn trên lửa nhỏ vang lên tiếng kêu réo rắt, còn có một lồng hấp lớn đang được chồng vài tầng, toàn bộ được bao phủ bên trong nhiệt khí nóng hổi.
Đầu tiên, Dịch Bạch Đường bắc ấm sành đang được hầm trên lửa nhỏ xuống, tiếp theo mở lồng hấp lấy ra một cái bánh bao nóng hổi rồi lại một cái bánh bao nóng hổi nữa bên cạnh, mang ra ngoài.
Cứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong/2533292/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.