Kèm theo câu vừa nói đó, người đàn ông trung niên cũng bước đến gần Dịch Bạch Đường.
Đến khi khoảng cách hai người rút ngắn lại rồi Dịch Bạch Đường mới nhìn rõ dáng dấp đối phương.
Chỉ thấy người đứng trước mặt mình mặc một bộ âu phục màu xám đậm, cúc tay áo là một đôi ngọc thạch, kẹp cà vạt là vàng ròng nạm kim cương, bên dưới kim cương là cà vạt chấm bi cùng tone, dưới cà vạt là cổ áo cài ngay ngắn đến nút trên cùng và một gương mặt có phần xa lạ.
Dịch Bạch Đường nhìn chằm chằm vào gương mặt đối phương một lúc, sau đó hắn bình thản nói: "Ông là ba tôi đúng không, buổi trưa tốt lành."
Người đàn ông trung niên vốn dĩ muốn nói gì đó, kết quả là lời còn chưa ra khỏi miệng đã bị một câu vô cùng bình thản này làm cho nghẹn họng, lời chưa nói nuốt trở về lại trong bụng.
Khóe miệng ông ta giương lên: "Mày ăn nói kiểu gì đây?"
Dịch Bạch Đường: Hả?
Hắn nghi hoặc trong chốc lát rồi hỏi một cách gọn gàng dứt khoát: "Chẳng lẽ ông không phải? Nhận lầm người, thật xin lỗi."
Người đàn ông trung niên: "..."
Ông ta nghiến răng nghiến lợi: "Đúng thế."
Dịch Bạch Đường: "Ồ."
Sau đó thì không có sau đó nữa, Dịch Bạch Đường chờ đối phương lên tiếng.
Ông Dịch trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu, hừ lạnh một tiếng: "Mày..." Ông ta vốn dĩ định nói ra một cái tên, nhưng khi từ kia vừa đến bên miệng, ông ta lại chợt nhớ ra điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong/2533202/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.