Sau cuộc tranh tài thứ ba, Dịch Bạch Đường làm như ước định ban đầu, bắt đầu gặp gỡ mẹ mình.
Không có tình trạng lúng túng, cũng không có tình trạng cảm động.
Ngoài lần đầu gặp mặt cảm thấy vô cùng thất vọng do mẹ mình sau 20 năm còn chưa dám tiến lên một bước, Dịch Bạch Đường ôn hòa nhã nhặn, coi đối phương là một người thân trở về sau khi xuất ngoại một thời gian dài, vẫn duy trì một mối quan hệ một tuần gặp mặt một lần, mỗi lần gặp nửa giờ, lời nói không vượt quá 10 câu.
Loại ở chung này đối với cả hai người mà nói đều không tệ lắm, sau 3 lần gặp gỡ, Dịch Bạch Đường đã có thể ngồi xuống nói chuyện với mẹ mình 1 giờ đồng hồ, câu được câu không khoảng 20-30 câu.
Điều đáng nói đến là, trong khoảng thời gian đầu, Viên Huy đảm nhiệm vai trò người bắc cầu cũng đã đề phòng tình trạng im lặng không biết nói gì sẽ chen vào đôi câu, xoát độ tồn tại, tính qua thì đối thoại giữa cậu ta và Dịch Bạch Đường có lẽ nhiều gấp 3 lần số câu nói hai mẹ con họ nói với nhau, và số câu nói của cậu ta với Thương Hoài Nghiên tất nhiên là nhiều hơn gấp mấy lần...
Dịch Bạch Đường nghĩ lại cũng không cảm thấy vui, buổi tối nói với Thương Hoài Nghiên: "Viên Huy gần đây xuất hiện quá nhiều lần."
Dù là bình thường vô cùng am hiểu suy đoán tâm tư Dịch Bạch Đường, Thương Hoài Nghiên vẫn cảm thấy sửng sốt, không rõ Dịch Bạch Đường muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong/2533076/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.