Đôi đũa trong tay Dịch Bạch Đường bỗng nhiên dừng giữa không trung.
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Hắn chần chờ, vừa thưởng thức lại đồ ăn trong bát vừa cảm thấy không tin được.
Bún tàu, mỡ, nạc, gân đều không có gì sai.
Nguyên liệu được phối hợp cũng vẫn ổn, nước dùng là từ hải sản tươi khá thơm ngon, bên trong có mực, tôm, ngao, tỉ lệ 1:3:3; nấm hương, cải xanh cùng với trứng càng không cần nói, dùng mắt thường cũng nhìn được; gia vị khác cũng không có gì đặc biệt, một thìa muối, một thìa rượu gừng, ¼ thìa hạt tiêu; phần lửa khá có ý nghĩa, không giống với lửa nhỏ các đầu bếp thường dùng mà dùng lửa lớn để cho nước thấm vào sợi mì, sau đó mới vặn nhỏ lửa đun một lúc, cuối cùng là tắt bếp.
Dịch Bạch Đường cảm thấy buồn bực: "Chỉ có như vậy thôi à..."
Mặt Đổng Ân cũng tối lại: "Đúng, chỉ như thế thôi. Thật không tiện, cũng không có kĩ xảo độc môn nào, khiến cho con phải thất vọng rồi."
Lúc này Dịch Bạch Đường mới phát hiện, bản thân mình vừa rồi không chú ý đã nói hết các bước nấu mì này của bà ra khỏi miệng. Cái này cũng vừa đúng lúc, hắn nghiêm túc đánh giá: "Món ăn được làm như dây chuyền sản xuất thế này không đủ nghiêm túc."
Tên nhóc này!
Đổng Ân tức giận: "20 năm trước con cũng ghét bỏ ta nấu không ngon, 20 năm sau vẫn thế?"
Dịch Bạch Đường: "... Quên mất."
Hắn nghiêm túc suy nghĩ lần thứ hai, 20 năm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong/2533071/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.