Vào giờ phút này, thắng bại đã được quyết định.
Tất cả mọi người cùng nhìn về phía màn hình lớn.
Đổng Ân cũng nhìn về màn hình lớn.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều im lặng.
Đổng Ân rơi vào mê mang khôn cùng. Bà đã ăn xong hai phần đồ ăn, nếm được hai loại hương vị khác nhau, tận mắt nhìn thấy nhiều người cũng có cảm nhận khiếp sợ giống như mình.
Bà chậm rãi nhận ra có vẻ như bản thân đã làm sai một chuyện.
E rằng... Thực khách có thể ăn ra món ăn được xử lý tinh xảo nhất, hương vị chưa từng bị thực khách phân biệt được có lẽ chỉ là... Do chúng còn chưa đủ "thật sự tinh xảo", "thật sự ngon miệng" mà thôi.
Cuối cùng hôm nay bà cũng có được sự may mắn, được ăn món ăn nấu ngon nhất, tinh xảo nhất.
Rất nhiều người cũng được ăn món ăn nấu ngon nhất, tinh xảo nhất giống như bà.
Vào lúc này, cho dù là người đã đại diện cho một truyền kì, đến tên cũng không có nhiều người dám gọi trực tiếp, khi nhắc đến cũng chỉ được gọi là "Người đó" cũng đã trực tiếp bại bởi hệ thống cảm quan.
Ngay khi đồ ăn được cho vào trong miệng, tất cả vầng sáng bên ngoài đều mất đi, chỉ còn lại thứ hương vị nguyên thủy nhất đánh động lòng người và vị giác.
Người thắng cuối cùng...
"Một phiếu cuối cùng này đã quyết định thắng bại!" MC nắm chặt tay, cuối cùng anh ta cũng lên tiếng, hưng phấn, khàn giọng hô: "Người chiến thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong/2533054/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.