Chưa thấy bóng là Kinh Phi Sương đã cười đắc ý :
- Giang Hàn Thanh, ngươi đến thật là đúng lúc.
Giang Hàn Thanh lướt vào quát lớn :
- Ai đây?
Tôn Phi Loan lật đật nói :
- Nhị sư thư.
Giang Hàn Thanh giật mình :
- Ðổng đại ca.
Kinh Phi Sương nói chận :
- Ngươi hãy yên lòng, ta chưa lấy sinh mạng của nó đâu.
Giang Hàn Thanh hoảng hốt :
- Ngươi làm gì Ðổng đại ca của ta?
Vừa nhận ra đối phương đã ấn tay lên đỉnh đầu của Ðổng Nhược Băng nên Giang Hàn Thanh quát lớn :
- Kinh Phi Sương.. ngươi định làm gì, hãy buông Ðổng đại ca của ta ra.
Vừa nói hắn vừa định lao mình tới.
Kinh Phi Sương quắt mắt :
- Giang Hàn Thanh, ngươi mà vọng động là mạng của người yêu ngươi phải mất đấy.
Giang Hàn Thanh giận dữ :
- Ngươi muốn làm gì?
Kinh Phi Sương cười đanh ác :
Giang Hàn Thanh, ngươi muốn ta thả ra cũng không khó, ngươi phải tuân theo lịnh của ta.
Giang Hàn Thanh cố dằn cơn tức :
- Ngươi hãy nói đi.
Kinh Phi Sương cười :
- Ta cần là cần Giang nhị công tử và tên phản đồ của Ngũ Phượng môn, nếu hai ngươi bó tay chịu trói thì ta không hề làm hại một ai cả.
Giang Hàn Thanh không biết chuyện Ðổng Nhược Băng bị thuốc mê của Chu Long Chu, hắn thấy nàng đang bị Kinh Phi Sương khống chế, nhất thời sợ liệng chuột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong-tu-lenh/2304379/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.