Trương Tam thốt :
- Có lẽ họ hẹn ước với nhau, vào ngày đó sẽ tranh đoạt một vật gì, bây giờ có dịp, họ định thanh toán nhau trước khỏi phải chờ đợi mấy tháng nữa.
Cao Á Nam gật đầu :
- Có lý!
Trương Tam thở dài :
- Hiện tại họ như hành khách đi chung một chiếc thuyền, thuyền đắm, tất cả ngộ nạn, họ phải tiếp trợ lẫn nhau, họ phải liên kết để chống lại mối đại họa chung. Ngờ đâu họ sanh lòng tương tàn tương sát nhau. Biết được việc này chắc Nguyên Tùy Vân thích thú lắm.
Trương Tam cũng thở dài :
- Biết đâu hắn đã hay rồi.
Trương Tam nhìn qua cuộc hỗn chiến rồi tiếp :
- Chắc vậy... và do hắn an bài tất cả.
Vào sơn động lần này Hồ Thiết Hoa vững tâm hơn. Chỉ vì y biết rõ tình huống bên trong rồi. Y hiểu sơn động không phải là địa ngục thật sự. Hắc ám vẫn là hắc ám, muôn đời không biến đổi. Hồ Thiết Hoa từ từ đi tới, hy vọng thấy mồi lửa nơi tay Lưu Hương. Y chẳng thấy gì mà cũng chẳng nghe gì. Rồi y bắt đầu sợ hắc ám.
Y tự hỏi Lưu Hương hiện ở đâu? Có sa vào tay địch chăng? Còn Nguyên Tùy Vân? Còn Hoa Chân Chân? Còn Kim Linh Chi?
Đột nhiên y nghe tiếng ho vang vang văng vẳng trong hắc ám. Lập tức y phi thân về phía đó, đồng thời kêu lên :
- Lão...
Y dừng lại ngay, không nói gì nữa, bởi y phát hiện ra người đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong-dao-soai/2242247/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.