🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kim Linh Chi kêu lên một tiếng kinh hoàng. Lưu Hương chớp tay nhanh như điện, chụp dây lưng gã. Cùng lúc đó, Trương Tam cũng kêu lớn :



- Các vị xem! Cái gì đó!



Trong màn đêm âm u, bỗng một điểm sáng hiện ra. Gió to, mưa lớn sắp kéo đến nơi thì làm sao có điểm sáng? Điểm sáng đó không thể là sao trời rồi.



Hồ Thiết Hoa lộ vẻ vui, reo to :



- Đèn!



Nơi có ánh đèn, nếu không là lục địa thì cũng là thuyền. Đèn chứ không phải sao, nhưng lại là sao, một vì sao cứu mạng.



Mọi người vận dụng tận lực, bơi chiếc bè quan tài về hướng đó. Gió tuy mạnh, sóng tuy lớn, nhưng lúc đó gió và sóng đối với họ chẳng có nghĩa gì.



Đèn dần dần rõ, rõ thì phải to, to là gần. Họ gần đến nơi rồi. Bọn Lưu Hương bắt đầu nghe tiếng người trên thuyền.



Lưu Hương nhìn sang Bạch Liệp trầm giọng thốt :



- Một con người, nếu chưa chết là phải nhẫn nại, vô luận trong tình huống nào cũng phải nhẫn nại. Nhẫn nại là điều kiện căn bản của một người chưa muốn chết.



Anh Vạn Lý tiếp :



- Đúng vậy! Người ta có quyền giết kẻ khác chứ không có quyền tự giết mình.



* * * * *



Con thuyền đó rất lớn. Người trên thuyền có dáng dấp tư văn, nho nhả, họ vận y phục rất tinh khiết, nói năng với nhau rất lễ độ.



Lên đến thuyền, Lưu Hương nhận ra ngay cái vẻ đặc biệt của con thuyền. Chỉ vì, theo ấn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong-dao-soai/2242215/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lưu Hương Đạo Soái
Chương 14: Đèn trên mặt biển
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.