Bức đồ là hình một con dơi. Chung quanh con dơi có những đường ngoằn ngèo, có vô số điểm đen lớn nhỏ bất đồng, nơi bên trên góc tả có một vòng tròn chiếu lấp lánh.
Lưu Hương thốt :
- Những đường ngoằn ngèo này phảng phất tượng trưng cho nước.
Trương Tam gật đầu :
- Có lý!
Lưu Hương tiếp :
- Vòng tròn tượng trưng cho thái dương!
Trương Tam gật đầu :
- Chắc vậy!
Hồ Thiết Hoa hỏi :
- Còn mấy điểm đen to nhỏ đó?
Lưu Hương đáp :
- Có lẽ là những tiêu thạch trong nước!
Hồ Thiết Hoa thốt :
- Dưới thái dương, trong nước chảy, giữa vùng tiêu thạch có con dơi. Là cái ý tứ gì chứ? Thật làm người ta nát óc dám chết đi được!
Lưu Hương trầm giọng :
- Tự nhiên bên trong phải có ý nghĩa sâu xa và tự nhiên phải là một sự bí mật to tát! Chứ nếu không thì Vân Tùng Long trước khi chết trao lại cho ta làm chi?
Hồ Thiết Hoa hừ một tiếng :
- Sao y không nói phắt cho rồi! Lại làm chi cái trò họa đồ như thế này?
Lưu Hương đáp :
- Lúc đó y đâu có cơ hội để nói?
Hồ Thiết Hoa gật đầu :
- Đúng vậy! Hôm đó, tại Tam Hòa Lâu, ta nhận thấy hắn nói năng không suông sẻ chút nào, chừng như mắc xương nơi cổ họng!
Đột nhiên Lưu Hương bước đến khung cửa, nhẹ tay mở cánh cửa. Bên ngoài một người đang đứng, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong-dao-soai/2242207/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.