🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hải Quát Thiên mỉm cười :



- Vinh hạnh cho tại hạ quá! Lệnh cao đồ hẳn có bản lĩnh cao minh lắm!



Quái khách chẳng chút khiêm nhượng, cao giọng gọi :



- Bạch Lạp Chúc! Lên đây! Lưu ý đến bốn chiếc rương đấy!



Rồi y lắc đầu, cười tiếp :



- Đồ đệ của tại hạ có tật lạ ngay từ lúc nhỏ, không đốt lên là không làm gì nên việc. Do đó tại hạ đặt cho nó cái tên Bạch Lạp Chúc! Mong các vị đừng cười.



Câu Tử Trường vụt hỏi :



- Có muốn tại hạ tiếp tay hắn không?



Gã muốn thừa cơ hội biểu lộ khinh công của gã chứ không do hảo ý mà tình nguyện giúp. Ngờ đâu quái khách lắc đầu đáp :



- Các hạ bất tất phải nhọc. Tự hắn cũng có thể lên được.



Sư phó suýt rơi xuống sông, đồ đệ tài gì lên một mình được.



Bạch Lạp Chúc sửa lại bốn chiếc rương, cột hai thành một, phân ra làm hai, lấy chèo xỏ vào dây cột mỗi đầu chèo một cặp, quẩy lên vai như đòn gánh có hai gióng, đoạn bất thình lình nhún chân nhảy lên đường dây dài.



Ai ai cũng hồi hộp, cho rằng nếu gã có đứng vững được trên đường dây thì dây cũng phải đứt.



Bốn rương vàng nặng ít nhất cũng trên mấy trăm cân, mang một trọng lượng như thế nhảy lên đã không phải dễ, hà huống gã muốn thi triển khinh công? Dù thuật khinh công có cao lắm gã cũng khó làm giảm trọng lượng lúc đáp xuống đường dây. Bốn rương vàng dằn mạnh, dây

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong-dao-soai/2242203/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lưu Hương Đạo Soái
Chương 7: Ngọn nến trắng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.