Lại nói chuyện tri huyện huyện Uyển Bình là Dục Niết, sau khi nghe xong khẩu cung, trong lòng nghĩ thầm: "ả này v n là kẻ thù của phủ họ Hoàng, đang đi kiện hai anh em nhà họ Hoàng. Nếu ta cứ điều tra theo tình thục, không địch nổi thế lục nhà họ Hoàng. Mất đi chức quan này chỉ là chuyện nhỏ nhưng nếu họ bới ra một lỗi lầm của ta, mạng này khó giữ được. Chi bằng ta đổ vụ án hai mạng người này lên thân ả, đánh đập bức cung, ghép ả vào tội chết. Nếu phủ họ Hoàng biết được chuyện này tất sẽ dùng vàng bạc hậu tạ ta, rất có thể còn giúp ta dâng một bản tấu lên Hoàng thượng khen ta xử án rõ ràng. Thánh thượng xem xong, trong lòng vui mừng, tất sẽ thăng chức cho ta. Họ chẳng phải nhất cử lưỡng tiện hay sao?Thôi, ta cứ làm như vậy?. Nghĩ xong, đập bàn, quát lớn:
- Giỏi cho ả điêu ngoa kia, Chỉ toàn nói chuyện đâu đâu! Còn không mau mau khai ra! Tả hữu, mau dùng hình!
Lý Tam Lăng lén nói với Hoàng thượng:
- Tri huyện thực là một tên khốn kiếp, chưa hỏi rõ trắng đen đã vội dùng hình. Ta thực bất bình.
Hoàng đế Đạo Quang hỏi:
- Em dám đánh tên tham quan này không?
Lý Tam Lăng nói:
- Em ra tay quá nặng. Đây lại là công đường của Vạn tuế gia. Nếu ra tay đánh chết sai nha, tất phải đền mạng, đánh chết quan trên, tất bị tội, giết cả nhà.
Hoàng thượng nói:
- Hôm nay, dù em đánh chết tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/3190440/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.