Cai ngục đứng nhìn một hồi, thấy võ cử lúc đầu còn giãy giụa, sau nằm im lìm, không thấy động cựa chi hết, lại thấy ngực võ cử nổi phồng lên tới một, hai thốn. Hoàng Trục nói:
- Chắc xong rồi!
Phàm là những kẻ bị hại trong ngục đều bị hại bằng cách này. Sau khi chết hẳn, ác nhân phải bỏ túi cát ra khỏi mặt nạn nhân ngay. Bởi nếu đè lâu, khi khám nghiệm tử thi sẽ bị phát hiện ra ngay. Do đó, Hoàng Trực vội nhấc túi cát ra khỏi mặt võ cử đặt xuống giường. Lại đưa mắt nhìn, thấy võ cử đã đoạn khí, mạng vong. Cai ngục thấy vậy, đứng dậy nhảy xuống khỏi giường. Chợt thấy trước mắt có một quầng hồng chói lòa. Cai ngục lập tức hồn bất phụ thể, lăn ra bất tỉnh.
Kính thưa quý vị độc giả. Vốn là võ cử Lý Quốc Thụy nay thân mắc nạn lớn, nhưng anh ta phúc dày, mạng lớn, lẽ nào lại chết sớm như vậy! Sau này, anh ta còn làm tới chức Thiên Tổng, quan tước lên tới Tổng trấn trấn Sở Hùng, tỉnh Vân Nam. Tới năm Càn Long thứ năm mươi hai mới qua đời vì bệnh tật. Nếu quý vị không tin, xin hãy xem lại cuốn "Võ Tấn Thân" sẽ rõ. Hơn nữa, cuốn sách này không giống với cổ thư. Mặc kệ người ta muốn nói gì thì nói, bởi chẳng lẽ người xưa còn sống tới tận bây giờ để đối chất hay sao? Cuốn sách này toàn ghi lại những chuyện có thực. Ai làm quan, có chuyện gì xảy ra, Lưu đại nhân xét xử những vụ gì, tất cả đều được ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/3190330/quyen-1-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.