Lưu đại nhân hạ lệnh bãi đường, trở về thư phòng, ngồi xuống. Trương Lộc và Trần Đại Dũng hầu hai bên. Lưu đại nhân đưa mắt nhìn Trần Đại Dũng, nói:
- Vụ án nhà họ Dương tuy đã thẩm vấn rõ ràng nhưng khi nào bắt được hết lũ cướp kia mới coi như kết thúc. Nay đã có địa chỉ của lũ cướp, chỉ vì đường sá xa xôi, cách phủ cách huyện, muốn bắt được bọn chúng tất phải tốn hao không ít công sức mới xong.
Trần Đại Dũng nghe vậy, nói:
- Bẩm đại nhân, theo ngu ý của tiểu nhân, vụ này cũng không có gì là khó. Có điều, chỉ phải tốn ít công sức mà thôi.
Hảo hán Trần Đại Dũng nói:
- Bẩm lão đại nhân, mọi việc bất luận là lớn hay nhỏ, chỉ cần bỏ công sức ra tất sẽ thành. Chi bằng, để bọn thuộc hạ đi thăm dò trước. Thuộc hạ sẽ tới thôn Tiểu Liễu ở Lục Hợp, nếu thăm dò được tin hư thực sẽ về cùng đại nhân bàn kế bắt cướp. Tất cả đều phải nhờ tới hồng phúc to lớn của Thánh tổ và hổ uy của lão đại nhân thôi.
Lưu đại nhân gật đầu, nói:
- Lại phải khiến bọn các người nhọc công rồi.
Đại Dũng đứng lên, nói:
- Không dám. Đại nhân không nên nói vậy. Tiểu nhân may được đại nhân nâng đỡ, cho dù phải nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng cam lòng.
Lưu lão gia nghe vậy, vuốt râu, cười, nói:
- Người nói phải lắm. Tạm thời hãy về ăn uống, nghỉ ngơi, ngày mai hãy lên đường.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/3190239/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.