Lưu đại nhân gọi hai bình rượu ngồi nhâm nhi bên phòng ngoài chợt thấy một người từ phòng trong đi ra. Người ấy tuổi độ tam tuần. Trên đầu đội mũ quả dưa bằng da đã cũ, mình mặc bộ đồ vải thô, ngoài mặc áo chèn, bên lưng thắt một xâu tiền, quần vải thô màu trắng ống rộng, chân đi đôi giày đoạn đã cũ, hai miếng cao dán màu hồng dán hai bên thái dương. Người này có đôi chân mày rậm, mắt sáng như sao, sống mũi cao, môi mỏng. Kính thưa quý vị độc giả, là người, nếu có đôi mắt thất tinh thì thụt không tốt. Thế nào gọi là mắt thất tinh? Đó là đôi mắt tròn, nhỏ, ban đêm phát sáng. Ma Y thần tướng tiên sinh có nói rằng: "người có đôi mắt như vì sao, cả đời làm kiếp trộm cắp". Do đó ở trên tôi mới nói là không tốt.
Thôi, không nói chuyện vòng vo nữa. Lại nói chuyện người kia rượu đã ngà ngà, lảo đảo tiến tới trước mặt Lưu đại nhân, đứng lại, giả đò say, mình mẩy lắc lư, miệng nói:
- Ta muốn ăn điểm tâm. Khi nãy ta ngồi trong phòng nghe nói có người chê bánh cúng, không ăn được, ta muốn thử xem. Đừng nói là cứng, cho dù là sắt ta cũng ăn được. Con mắt của ta vẫn còn nhìn thấy mà?
Nói xong, cầm một chiếc lên, cắn một miếng, luôn miệng khen:
- Đồ điểm tâm ngon, ngọt lắm, rất ngon.
Hắn vừa ăn vừa đưa tay ra cầm chiếc vòng kim cang lên, cười ha hả, đưa tay ra vỗ vào vai đại nhân, nói:
- Tên tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/3190215/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.