Lưu đại nhân ngồi trên công đường nghe ba người họ khai vậy, thấy không khác gì so với lời viết trên bản cáo trạng, liền nói:
- Các ngươi hãy tạm thời về nhà, năm hôm nữa tới đây nghe phán xử.
Bọn họ về nhà, chuyện không cần nhắc tới nữa.
Lại nói chuyện đại nhân lúc này mới hạ lệnh bãi đường, về tới thư phòng, ngồi xuống. Trương Lộc dâng trà lên. Trà nước xong xuôi, đại nhân nhìn Trương Lộc, nói:
- Ngươi hãy đi truyền gọi thư lại Hòa Anh tới đây, bản phủ có chuyện muốn hỏi hắn.
Tên người ở ứng tiếng, xoay mình đi ra. Không lâu sau, thư lại Hòa Anh tiến vào thư phòng. Gặp đại nhân, ông ta chắp tay vái, đứng sang một bên. Lưu đại nhân nhìn viên thư lại nói:
- Bên ngoài cửa bắc phủ Giang Ninh này, cách đây mười dặm có một kẻ tên là Vạn Nhân Sầu Từ Ngũ sống trong Thập Lý Bảo, người biết kẻ này không?
Hòa Anh nói:
- Đại nhân, nhắc tới người này, không ai không biết hắn. Cha hắn là Từ Côn, từng làm tuần phủ vùng Vân Quý một nhiệm kỳ, đã qua đời từ lâu, chỉ có một mình hắn là con trai. Ba năm trước, Từ Ngũ cũng từng đi thi nhưng không đỗ.
Lưu đại nhân nghe Hòa Anh nói vậy, bèn nói:
- Ngươi đã biết về lai lịch hắn rõ như vậy, hãy mau kể cho ta nghe về con người hắn từ trước tới nay.
Hòa Anh nghe Lưu đại nhân hỏi vậy, nói:
- Xin đại nhân hãy nghe tệ chức kể. Nếu nói tới hành vi của gã Từ Ngữ này, hắn không có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/114298/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.