"Đưa thư với dâng mạng cũng chỉ khác có một chữ." 
*** 
Tứ Hỉ nói: "Cây đào tiên không mọc ra Đào Tiên Vương nữa. Mưu kế Kỳ Ly tính toán nhiều năm thành công cốc, chắc chắn hận em đến thấu xương, có thể sẽ một ngày hai mươi lăm giờ chòng chọc tìm cách trả thù em. Em còn phải về Địa phủ sắp đặt quan hệ cho Quách Uyển Giang đầu thai, không thể phân thân được. Có việc đành nhờ hai người làm giúp." 
A Bảo không cho là đúng: "Gã là Kỳ Lân chứ không phải biến thái." 
Tứ Hỉ hỏi: "Ngài có biết vì sao người phàm thích đặt tượng Kỳ Lân trong nhà để giữ nhà không?" 
A Bảo nói: "Trông rất đặc biệt hả?" 
"Là vì nó nhìn thẳng vào cái gì thì người khác không được lấy đi." 
"Thế thì phải là Tỳ Hưu chứ?" Chỉ có vào không có ra. 
Tứ Hỉ rằng: "Tỳ Hưu còn phải gọi Kỳ Lân bằng chú ấy." 
"..." 
Tứ Hỉ giáng cho A Bảo một cú đến hoa mắt chóng mặt rồi lại kịp thời thổi đến làn gió xuân ấm áp: "Việc em muốn nhờ nhà ngài giúp rất đơn giản, chỉ là đi đưa một bức thư hộ em thôi ạ." 
A Bảo nói: "Đưa thư với dâng mạng cũng chỉ khác có một chữ." 
Tứ Hỉ nói: "Vậy thì đại nhân phải tin vào số mệnh nha." 
A Bảo: "..." 
('Đưa thư' /送信/ và 'dâng mạng' /送命/ có cùng chung /送/ nghĩa là đưa, tiễn, chuyển, tặng,... 
'Tin vào số mệnh' là /信命/ ghép từ hai chữ ở trên, ở đây Tứ Hỉ đang chơi chữ.) 
Tuy rằng quá trình đầy những yếu tố ảo ma quái lạ, nhưng nhìn chung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-2-quy/1010640/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.