"Người cũng không phải không biết, em bây giờ muốn chết cũng không được!"
***
A Bảo cố gắng nhớ lại lúc mình bụp Quách Uyển Giang có hơi quá đáng không ta — suýt nữa bóp người ta thành xác chết luôn thì tính sao?
A Bảo chột dạ hỏi: "Tổ sư gia sao không nói sớm cho em biết?"
Ấn Huyền nói: "Bây giờ vừa đúng lúc. Em là đệ tử phái Ngự Quỷ, cũng coi như truyền nhân Quỷ Thần Tông. Ta lấy thân phận Tổ sư gia lệnh cho em, sau này nếu gặp được cựu tông chủ Quỷ Thần Tông Tiêu Di Nguyệt, có cơ hội, phải thanh lý môn hộ, diệt trừ ngay lập tức."
Trước đó hắn nói tông chủ Quỷ Thần Tông vẫn là Tiêu Di Nguyệt, là nói với người ngoài. Còn đối với người nhà, hiển nhiên là có gì thì nói đó.
A Bảo nghe được mà ngẩn tò te.
Nếu sớm biết không ngủ được sẽ biết được tin tức kịch tính như vậy, cậu thà nằm trên giường đếm cừu con còn hơn.
A Bảo liếm môi: "Tiêu Di Nguyệt là sư phụ người... Người bảo em giết bà ấy, chẳng phải là khi sư diệt tổ ạ? Ấy, không phải, sao bà ấy còn có thể sống đến bây giờ để em diệt bà ấy?"
Ấn Huyền đóng lại gia phổ nhà họ Quách, đặt lại chỗ cũ: "Việc này nói ra thì rất dài."
Thật ra, người năm đó muốn trộm bảo vật mà cả ba tông môn cùng bảo hộ — Ngưng Thần Tụ Phách Trường Sinh Đan, là sư phụ Tiêu Di Nguyệt của Ấn Huyền. Khi ấy trộm đan, bà ta bị Ấn Huyền phát hiện, sau đó đã đả thương hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-2-quy/1010637/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.