Nhờ có lời cát ngôn của chủ quán, còn chưa đi đến cổng Quách Trang, Thương Lộ Lộ đã biến thành con ma men, ôm cây ói mửa một hồi, vất vả lắm mới bò đến cổng Quách Trang, ngồi trên bậc cầu thang không chịu đi tiếp nữa.
A Bảo không ngờ rượu này có tác dụng chậm mạnh đến vậy, đành phải đi vào một mình.
Đối với người bình thường, tham dự minh hôn ít nhiều cũng có chút không may mắn, cậu vào Quách Trang thì thấy trưởng thôn gọi từng người khênh kiệu đến đưa phong bì cho họ, bản thân cũng nhận được một cái, sờ độ dày của phong bì trắng chắc cũng khoảng sáu trăm tệ, có lẽ là bỏ vốn gốc ra.
Giờ lành đã đến, đội ngũ đón dâu khua chiêng gõ trống mà khởi hành.
A Bảo ra cửa tìm Thương Lộ Lộ, phát hiện cô ngồi dựa vào trong góc, trên đầu còn chùm một tấm khăn voan đỏ như khăn đội đầu của cô dâu xuất giá. Cậu duỗi tay muốn vạch tấm khăn, đột nhiên một trận gió nổi lên, thổi bay tấm khăn đỏ xuống trước.
Thương Lộ Lộ mở to mắt: "Bắt đầu xuất phát à?"
A Bảo giơ tay làm hình OK quơ quơ trước mặt cô: "Có mấy ngón tay?"
Thương Lộ Lộ nói: "Năm ngón."
"Em say rồi, ba ngón thôi."
"Năm ngón mà, hai ngón kia gập nhưng vẫn còn trên tay."
A Bảo: "... Được, là anh say."
Đội ngũ đón dâu đi đằng trước, hai người đàn ông cao lớn cầm đèn lồng giấy điêu khắc chậm rãi đi đầu. Theo như giải thích trong thôn, cầm đèn lồng có hai mục đích, một là chiếu sáng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-2-quy/1010620/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.