Trong suốt một tháng sau đó, ta luôn ở bên cạnh chăm sóc Lê Hoàn, dưới sự chăm sóc của ta, thương thế của hắn cũng dần khỏi hẳn.
Thời gian này, ta cũng tranh thủ những lúc rảnh rỗi gửi thư cho Lê Viễn. Cái tên Lê Viễn này thật khiến ta đau đầu, mặc dù ta và hắn thường xuyên thư từ qua lại từ cái hồi còn ở Ái Châu, có khi một tháng bọn ta trao đổi đến ba bốn phong thư, nhưng ta vẫn không hiểu hắn thích ta từ lúc nào? Lê Hoàn nói với ta trước đây Lê Viễn hiểu lầm mẫu thân hắn nhận ta làm nghĩa nữ là để gả ta cho hắn. Quê hắn vẫn có tục nhận nuôi con dâu trước trong nhà để chờ tới ngày đại hôn. Trong thư đề cho hắn, ta viết: “Lê Viễn chết tiệt. Ca ca ngươi nói ngươi muốn cưới ta? Ta với ngươi là huynh đệ. Ta là huynh, ngươi là đệ. Ngươi có thấy huynh đệ nào cưới nhau chưa hả? Nếu ngươi còn dám nhắc tới chuyện hôn sự với ta, ta gặp ngươi ở đâu sẽ đánh ở đó. Vân Nga ký thư.” Thật không ngờ, sau đó, lại nhận được hồi đáp của hắn như sau: “Nga. Ca ca ta gửi thư nói ca ca ta và ngươi thật lòng yêu nhau, hai người sẽ cưới nhau. Nếu ngươi dám cưới bất kỳ người nam nhân nào khác, ta liền sẽ liều chết ngăn cản ngươi. Nhưng ca ca ta là nam nhân tốt nhất trong thiên hạ, ta tranh không lại huynh ấy, nên ta thành tâm thành ý chúc phúc cho hai người. Ngươi không thích ta là chuyện của ngươi, nhưng ta thích ngươi lại là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-trieu-hoang-hau/1704704/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.