Chương trước
Chương sau
(Văn án)

Những năm tháng làm thiếp ở Trường Ninh hầu phủ, để lấy lòng Thẩm Hầu gia, ta đã phải khom lưng cúi đầu, làm đủ mọi điều nịnh nọt, cuối cùng vẫn bị hắn dễ dàng đưa cho người khác.

Thế nhưng, một ngày kia, hắn lại đỏ hoe khóe mắt, khẽ thì thầm bên tai ta: "Thập Nhất nương, ta nhớ nàng đến phát điên rồi."

Hừ, nam nhân.

1

Khi phủ họ Hà bị tịch thu, phụ thân ta - Thượng thư Hà Tùng đại nhân, cùng ba người huynh đệ đều bị l/ột d/a phơi khô.

Mẫu thân cao quý của ta đã nuốt hết sáu viên kim châu trên trâm vàng trong ngục, nhưng cai ngục không cho bà ch/ết, mấy tên ngục tốt thì t/át mặt và m/óc h/ọng bà, miệng bà bị x/é r/ách, m/áu m/e đ/ầm đ/ìa, nhưng họ vẫn không cho bà ch/ết.

Sau đó, bà cũng như những di nương và phu nhân khác trong phủ họ Hà, người thì bị lưu đày, người thì bị bán.

Các nam nhân cơ bản đều bị c.h.é.m đầu, người già yếu và phụ nữ trẻ con thì phần lớn bị lưu đày biên cương, còn các nữ quyến trẻ tuổi có nhan sắc thì chờ bị bán đấu giá, những người nhan sắc bình thường thì bị đưa thẳng đến trại quân kỹ.

Lúc đó, ta và năm tỷ tỷ, bốn muội muội cùng hơn chục biểu tỷ muội khác, đều được trang điểm đơn giản, đứng trên đài của Trì Trang sở, chờ bị đấu giá.

Những người đến Trì Trang sở của triều đình mua người đều là những gia đình giàu có.

Lục tỷ của ta bị người mua đi, nghe nói người mua là gia đình Yến Úy phủ.

Trương Yến Úy đã già đến mức có thể làm ông nội của lục tỷ ta rồi, một chân đã bước vào quan tài, trong phủ có hơn chục tiểu thiếp.

Biểu muội nhỏ mười hai tuổi của ta cũng bị mua đi, người mua là Thế tử của Ngô Quận Vương phủ, nổi tiếng là kẻ háo sắc và bạo ngược, không biết bao nhiêu nữ nhân đã c.h.ế.t dưới tay hắn.

Khi phủ họ Hà còn chưa sụp đổ, người môn sinh rất đông, ta đang chờ một thư sinh tên Trương Dạng đến cứu ta.

Nhà hắn rất nghèo, nghèo đến mức không có gì ăn, nhưng hắn có chút tài hoa, khi thi Hương đã đỗ phó bảng cống sinh, phụ thân ta rất coi trọng hắn, nhưng cũng sợ đặt cược sai, nên đã gả ta - một thứ nữ không được coi trọng, cho hắn.

Ta đã gặp hắn một lần, hắn rất ngại ngùng, chắc là thích ta.

Ta nghĩ hắn sẽ gom tiền đến chuộc ta.

Cửu tỷ của ta - Hà Trân, cũng đang chờ, người cửu tỷ ta chờ không phải là người tầm thường, mà là Ngũ Hoàng tử đương triều.

Cửu tỷ của ta có chút tiếng tăm ở kinh thành, tài hoa xuất chúng, đặc biệt là rất giỏi đàn không hầu, nếu phủ họ Hà không sụp đổ, cửu tỷ của ta rất có khả năng gả cho Ngũ Hoàng tử. Nhưng chúng ta đều không chờ được người mình muốn chờ.

Ta nghĩ, có lẽ Trương Dạng không đủ tiền, không dám đến.

Dưới đài có người nhắc đến tên cửu tỷ của ta, cửu tỷ của ta được định giá cao nhất, không chỉ vì tài hoa mà còn vì tỷ ta từng là tiểu thư cưng nhất của Thượng thư phủ.

Có người muốn mua cửu tỷ của ta, người mua là công tử của nhà giàu nhất kinh thành, công tử nhà họ Lý, muốn mua cửu tỷ ta để làm quà tặng.

Công tử nhà họ Lý nói: "Ta có một biểu huynh đã kết hôn bốn năm mà chưa có con, ta muốn mua một thiếp về để giúp sinh con, phải là người tài sắc vẹn toàn mới xứng với hắn."

Cửu tỷ của ta không đồng ý, mím chặt môi, sắc mặt rất khó coi.

Cửu tỷ vốn tính tình cương liệt.

Lúc đó ta bước ra, nói với người mua: "Cửu tỷ của ta - Hà Trân, từ nhỏ đã yếu đuối, không thích hợp sinh con, mua ta đi, ta không những rẻ mà còn khỏe mạnh, sắc mặt hồng hào, thích hợp sinh nở."

Công tử nhà họ Lý cười.

Ta nói với cửu tỷ: "Sớm tính toán đi, đừng chờ nữa, sống mới là quan trọng."

Kết quả cửu tỷ chửi ta ngay trước mặt mọi người, chửi rất thậm tệ.

"Hà Trầm, ngươi không biết xấu hổ sao, ngươi làm mất mặt nhà họ Hà rồi, ngươi đê tiện như vậy, sao không ch/ết đi, ta thà ch/ết cũng phải giữ trinh tiết."

Dưới đài có người khen cưu tỷ ta cương liệt,cửu tỷ ta cũng rất dứt khoát, trực tiếp đập đầu vào cột trên đài.

Kết quả là m/áu ch/ảy đầm đìa, ng/ất x/ỉu, khi tỉnh lại thì buổi đấu giá đã kết thúc, Ngũ Hoàng tử không đến chuộc cửu tỷ của ta, cửu tỷ của ta bị đưa đến trại quân kỹ.

Cửu tỷ của ta thật là không có đầu óc, đến lúc này còn chưa tỉnh ngộ.

Lúc đó ta đã bị đưa về phủ họ Lý.

Nhà họ Lý giàu có nhất kinh thành, phủ đệ rộng lớn, đình viện sâu thẳm.

Ta bị ép vào thùng tắm, tắm rửa sạch sẽ, rồi mặc áo gấm lụa là, đưa vào kiệu, chuyển đến một phủ đệ cao sang khác.

Sau này ta mới biết đó là phủ Trường Ninh Hầu.

Đêm đó, người của Hầu phủ lại tắm cho ta một lần nữa, bôi dầu thơm, ta cảm thấy như mình sắp bị lột một lớp da.

Sau đó Hầu gia Thẩm Gia Nguyên đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.