A Nguyên xấu hổ, "Tóm lại......Từng có?" 
Rất xa xôi lúc trước, tóm lại là từng có? 
Huống chi, hôm nay Nguyên bộ khoái một lòng vì dân, mỗi ngày ở Huyện Thẩm Hà bắt trộm, cự tuyệt nhiều tiểu mĩ nhân, chẳng lẽ còn không đủ giữ mình trong sạch? 
Tiểu Lộc bẻ ngón tay, đếm đếm nói, "Hậu cung của Hoàng Thượng có 3000 cung tần mĩ nữ, tiểu thư dù không nên so sánh, nhưng nếu lấy ngón tay tùy tiện tách ra, tách ra, cũng có gần trăm. Nhưng tách ra, không biết tiểu thư hợp ý Tạ công tử, hay là hợp ý Tiểu Hạ Vương gia?" 
A Nguyên uể oải, "Một người ta cũng không dám hợp ý......" 
"Như vậy, tiểu thư hợp ý Cảnh Điển sử " 
"Khụ.....Lại không dám đâu." 
A Nguyên bác bỏ rất nhanh, nhưng khuôn mặt nàng lại càng nóng bừng lên. 
Cảnh Tri Vãn tuy ngôn từ có cay nghiệt, nhưng nàng nghĩ đến đêm đó trên núi, rõ ràng ngực hắn âm ấm, lại không nói được ra cảm giác rung động thế nào. 
Vì vậy, nàng bưng nước tới ra sức lau chùi, âm thầm suy nghĩ, nàng đại khái là rất thích Cảnh Tri Vãn nấu canh. 
Việc nặng này vốn là Tiểu Lộc phải làm. 
Nhưng Tiểu Lộc nghĩ đến việc Khương Tham chết ở trong phòng của các nàng, hận không thể đổi gian phòng khác để ở, chỉ sợ hồn của Khương Tham còn chưa đi, nửa đêm đến câu mất cái mạng nhỏ của nàng, A Nguyên chỉ có thể an ủi mọi cách, tự mình động thủ rửa sạch vết máu cùng chất dịch xanh lá mà Khương Tham để lại. 
Vì vậy, Tiểu Lộc chỉ đành chắp tay đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoan/736577/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.