"Cho nên, là Thanh Ly muốn tránh chúng ta?" 
Tạ Nham mỉm cười, mặt mày thanh tú văn nhã xẹt qua như hồ ly giảo hoạt, "Ngươi cảm thấy, nàng tránh được không?" 
Mộ Bắc Yên cũng cười đứng lên, "Tránh không được chúng ta, ước chừng cũng tránh không được Đoan hầu chứ? Nhắc tới cũng kỳ quái, Nguyên phu nhân lúc trước cùng Thanh Ly như nước với lửa, hoàn toàn không quản được Thanh Ly. Còn bên phía Đoan hầu vì sao cũng không hề có động tĩnh gì? Chẳng lẽ tin tức của chúng ta sai lầm, Đoan hầu cũng không phải bởi vì Thanh Ly mới trở lại Lương quốc?" 
Tạ Nham nhìn về phía đám người huyện nha đang chạy đến, ung dung cười, "Ngươi làm sao biết Đoan hầu không hề có động tĩnh gì? Đừng quên, chúng ta đều chưa từng gặp qua hắn, nếu hắn có đứng ở trước mặt, chúng ta cũng đều không nhận ra hắn." 
Mộ Bắc Yên như một con mèo lười biếng duỗi tay chân, "Không có việc gì, Thanh Ly cũng không nhận ra hắn. Mọi người...... lần này lại làm quen với nhau một lần nữa nào!" 
A Nguyên lặng lẽ từ cửa hông quay về huyện nha, cho Tiểu Hoài ăn no, tắm rửa thay quần áo xong, liền gọi Tiểu Lộc đến phía trước nghe ngóng động tĩnh. 
Phòng ngủ của nàng tại huyện nha tuy nhỏ, nhưng cũng cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái. Ngoài cửa sổ còn có một bụi hoa *sơn chi, đã có mấy nụ hoa trắng noãn chưa nở, phảng phất hương thơm ngọt ngào. 
(*Sơn chi - Hoa Dành Dành, còn gọi là chi tử, thuỷ hoàng chi, danh pháp khoa học Gardenia jasminoides Ellis, có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoan/736570/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.