Nàng bị sự rung động ấy truyền sang, từ lúc bị hắc y nhân tập kích, khi cuối cùng có thể thả lỏng, nàng đột nhiên run rẩy.
Trong mưa gió, khuôn mặt của nàng dán vào trước ngực hắn, cảm giác nhiệt độ ôn hòa của cơ thể hắn. Lực chú ý của nàng dồn lên nhiệt độ cơ thể hắn và đôi tay mát lạnh đang giúp nàng xem vết thương. Tim nàng không hiểu vì sao lại rung động kịch liệt, ngay cả hô hấp cũng nóng bừng.
Cảm giác này quá mức khác thường, nàng không khỏi giãy dụa muốn từ trong lồng ngực của hắn ngồi dậy.
Tay Cảnh Tri Vãn gia tăng lực đạo, vẫn như cũ đem nàng đặt ở trong ngực, thanh thanh đạm đạm nói: "Còn e lệ cái gì? Trên người của ngươi có chỗ nào ta chưa từng thấy?"
A Nguyên hít vào một ngụm khí lạnh, rốt cuộc cũng không giãy ra nổi.
Ngày xưa Nguyên đại tiểu thư có bao nhiêu nam nhân? Cũng kể cả vị trước mắt này ư?
Ngẫm lại nếu như hắn là Cảnh Từ, Nguyên đại tiểu thư thật lòng thật dạ muốn gả cho hắn, hai người nhất định sớm đã làm chuyện đó......
Đáng thương cho nàng đã hoàn toàn không hiểu ngày xưa mình nghĩ gì.
Rốt cuộc sao lại hồ đồ như vậy, kỳ quái như vậy?
Nàng thấy Cảnh Tri Vãn rút ra một cái dao găm, cắt vào vết thương trên vai nàng.
Vẫn như cũ không hề đau, nàng lại có thể cảm nhận được sự mát lạnh từ luồng gió thổi qua. Vết máu bị mưa rửa xuống, đúng là màu tím đen.
Nàng vỗ vào trán của mình, khàn khàn nói: "Nếu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoan/736558/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.