Lương đế lui ra phía sau hai bước, chằm chằm nhìn vào Kiều quý tần, đáy mắt đã sắp phun ra lửa.
Khi Kiều quý tần khi mới vào cung rất nhu thuận lanh lợi, mỗi tiếng nói cử động đều hợp tâm ý của hắn, cho nên được sủng ái không thôi.
Vốn tưởng rằng là trời sinh khéo hiểu lòng người, nói như thế chẳng phải đều là thận trọng từng bước tận lực tính toán à?
Ghê tởm hơn chính là, hắn đường đường là hoàng đế của Đại Lương, lại bị con trai mình đội một cái nón xanh lên đầu.
Dĩnh Vương trên trán đã toát mồ hôi, vội vàng nói: "Phụ hoàng minh giám, nhi thần dùng tính mạng đảm bảo, tuyệt không có việc này! Nếu nhi thần thật sự có ý niệm này trong đầu, còn có thể giữ lại tính mạng tiện tỳ này, để bà ta ở trước mặt Hoàng Thượng nói hưu nói vượn?"
Quách thị nói: "Hoàng Thượng minh giám! Nô tài mặc dù ngu dốt, rốt cuộc theo Hoàng Thượng nhiều năm, há có thể nhìn không hiểu những điều trong đó? Nếu thật sự đợi đến lúc Kiều đại tiểu thư bị đưa vào cung hầu hạ hoàng thượng ngày đó, kết cục của nô tài chỉ sợ so với Hủy Nhi còn thảm hơn! Cho nên nô tài không nhìn ra Dĩnh Vương dụng tâm, lại kéo dài mấy ngày, liền lấy cớ cháu trai bệnh nặng, tranh thủ thời gian chào từ biệt trở về quê quán.
Hôm kia lần nữa đi vào kinh thành, quả nhiên nghe nói Kiều đại tiểu thư nay đã là Kiều quý tần nương nương rất được sủng ái!"
Kiều quý tần kinh sợ cực kỳ, xiết chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoan/4618435/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.