Cảnh Từ đã quay về Đoan hầu phủ.
Hắn chưa bao giờ nói với Vương Tắc Sênh nửa câu lời nói nặng, nhưng lần đó gặp nhau ở tiệm bán thuốc, hắn đã quyết tuyệt cho thấy thái độ mình.
Hạ cô cô cũng không dám khuyên nữa, chỉ đành thường xuyên vào cung làm bạn với Vương Tắc Sênh, e sợ nàng tâm tình quá mức tích tụ khiến thân thể bị thương.
Nhưng ngày đó chạng vạng tối, bà đi vào nội cung thăm nàng, lại không thấy đâu.
Sau khi trời tối đen mới trở về, cũng đã lo lắng cực kỳ, hướng Cảnh Từ nói: "Nghe nói quận chúa dẫn theo hai tuỳ tùng lặng lẽ xuất cung, cũng không biết là đi nơi nào......"
Cảnh Từ đang dựa vào trên giường đọc sách, nghe vậy ngẩng mặt, "Muội ấy chưa từng nhắc tới với người bên cạnh à?"
Hạ cô cô nói: "Điều này mới làm cho người ta lo lắng.
Ta hỏi đã qua, rõ ràng nàng không đề cập với ai.
Hai tuỳ tùng mang theo vẫn còn đáng tin cậy, đều là theo tới từ Trấn Châu, trung thành và tận tâm, thân thủ lại không tệ."
Cảnh Từ nhíu mày, trầm ngâm không nói.
Tả Ngôn Hi đang ở một bên thu thập thuốc, do dự một lát, rốt cuộc nói ra: "Quận chúa từng nhờ ta phối chế ra viên thuốc có thể làm cho A Nguyên khôi phục trí nhớ, ngày hôm trước làm xong, ta đã cho nàng.
Nàng mấy ngày nay sẽ muốn đến gặp A Nguyên một lần, để cho A Nguyên uống thuốc kia."
Quyển sách trong tay Cảnh Từ rơi xuống, dọc theo bên giường rơi xuống đất.
Sắc mặt hắn trầm xuống.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoan/4618423/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.