Lúc này, chỉ nghe có người hô to gọi nhỏ nói: "Chim ưng nhà ai mà lại nuôi dưỡng giống như họa mi thế này? Hoạ mi cỡ lớn à?
Đúng là tên công tử nhà giàu Chu Hội Phi vừa bị A Nguyên dạy dỗ. Hắn không phục vì không cớ gì lại bị giáo huấn một lần, cố chấp mà đuổi theo, lại không biết vì sao trì hoãn đến bây giờ mới tới.
A Nguyên biết rõ Chu gia là dòng họ hoàng thất, mặc dù không được thế, cũng không phải người bình thường nên gây chuyện, cũng không muốn cùng hắn dây dưa, nàng miễn cưỡng nói: "Ừm, đừng chọc giận nó, so với hoạ mi nó vẫn ngoan lắm...... Nó vừa mổ mù mắt của một con chó hoang."
A Nguyên nói tới nước chảy mây trôi, Chu Hội Phi lại nhịn không được sờ lên mắt của mình, lại nhìn vào cái mỏ của Tiểu Hoài, há hốc mồm nhất thời không thốt nổi nên lời.
A Nguyên đắc ý cười cười, đưa mắt nhìn về phía sau Chu Hội Phi, tay nàng đang vỗ vỗ Tiểu Hoài cũng ngừng lại.
Đằng sau Chu Hội Phi vẫn có 4, 5 tên nô bộc, bởi vì đều hiểu A Nguyên là người trong nha môn, không nên trêu chọc, liền không chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng như trước kia. Bọn hắn đang túm tụm lại nói chuyện với một nam tử trẻ tuổi trên lưng ngựa.
Nam tử trẻ tuổi kia trông bộ dáng khoảng hai mươi tuổi, mặc một thân quần áo màu thiên thanh, dung mạo thanh tú, mày mắt nhàn nhạt, sắc môi hơi tái, thần sắc hơi giống người bệnh, lại cưỡi một con ngựa cao lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoan/256305/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.