Tôi cứ như vậy mà bị Tôn Quyền nhốt trong nhà.
Hắn tìm một bé trai tên A Vinh cả ngày đi theo tôi.Đứa bé này là tù binh man tộc hắn mang từ Sơn Việt về, lặng lẽ ít nói, cả ngàykhông nói được mấy câu. Thường ngày đối với phân phó của tôi, nó luôn tận lựcđi làm không chút qua loa. Nhưng chỉ khi tôi muốn ra khỏi cửa chính thì hắn lạigiữ chặt tôi la lớn, cho đến khi toàn bộ hộ vệ của Tôn Quyền đến thỉnh tôi trởvề phòng mới thôi.
Tôi thực sự căm tức, nhưng lại không thể làm gì khác.Vì vậy chỉ có thể dần dần chấp nhận tình cảnh này. Mỗi ngày ở nhà đọc sách, lạidạy Đăng Nhi biết chữ. Tôn Đăng mười hai tuổi, mấy năm nay được Từ phu nhânnuôi nấng kỹ lưỡng, nó trổ mã còn cao hơn những đứa trẻ cùng trang lứa, trêngương mặt sạch sẽ luôn có vẻ ôn hòa thuần hậu. Nó rất tôn kính tôi, mỗi lần tôidạy nó đọc sách, nó cũng học rất chuyên tâm. Nhưng mỗi lần học xong, nó đều vộivàng chạy về chỗ Từ phu nhân. Cả phủ trên dưới đều biết nó luôn không muốn rờixa Từ phu nhân.
Loại quyến luyến này cũng làm giảm đi sự sắc bén củaTừ phu nhân rất nhiều. Nàng trở nên hết sức ôn hòa mà khiêm tốn. Nhưng bêntrong phủ, tranh đấu giữa các nữ nhân vẫn chưa từng dừng lại. Tôn Quyền mớicưới thêm Bộ phu nhân, là người tộc Bộ Chất. Nàng ấy trẻ trung, xinh đẹp, cóthủ đoạn mà Từ phu nhân không có. Thường ngày nàng đối với mọi người đều là nhãnhặn lễ độ, nhưng mọi người đều ở sau lưng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoa/1612192/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.