Chiến tranh đang hết sức căng thẳng. Nhưng trước khicuộc chiến bắt đầu, Lục Nghị đã tranh thủ lúc rảnh rỗi mà lên chức phụ thân.
Nói “tranh thủ lúc rảnh rỗi” là vì chàng thật sự vôcùng bận rộn. Khi chuẩn bị chiến tranh, các tướng quân khác có thể trộm chútthời gian nhàn rỗi mà lang thang uống rượu, chàng lại phải đến chinh phạt SơnViệt và bận điều phối các loại vật tư như một vị trưởng quân nhu. Kết hôn đượcmột năm nhưng thời gian ở nhà không nhiều.
Tôi cũng từng hỏi qua cuộc sống của Như sau khi kếthôn, nàng chỉ bình tĩnh nói : “Cũng như vậy thôi.”
“Như vậy là thế nào? Là tốt hay không tốt ?’’ Tôi lạihỏi.
“Hắn tốt lắm, con cũng ổn thôi.” Đôi mắt đen láy củanàng không chút gợn sóng.
Tôi nhìn nàng, những lời muốn hỏi rốt cuộc vẫn khôngnói ra.
Tôi nghĩ tôi là người có suy nghĩ kỳ lạ nhất trên đời.Vừa sợ hãi chàng đối với nàng không tốt, lại sợ chàng đối xử với nàng quá tốt.
Nhờ Tôn Như sinh con mà cuối cùng tôi có thể chuộc lỗicho cái ý nghĩ này.
Khó sinh dường như có tính di truyền, năm đó Đại Kiềudưới bóng ma tử thần rình rập mà sinh ra Như, mà lúc này Như sinh con, cũnggian nan phảng phất vượt qua quỷ môn quan.
Hai ngày một đêm, chỉ vẻn vẹn hai ngày một đêm, tôinhìn nàng một lần lại một lần giãy giụa, nghe thấy nàng phát tiếng gọi thốngkhổ mà suy yếu, trong lòng tôi cũng nhói lên. Sợ hãi, đây là lần đầu tiên tôichân chính cảm thấy sợ hãi. Tôi biết phần lớn vận mệnh người thời đại này,nhưng vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoa/1612189/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.