Ở thế kỉ 21, tôi không chỉ một lần nghĩ đến, bầu trời1800 năm trước có thể đặc biệt xanh hay không, bóng mây có thể đặc biệt rõ rànghơn hay không.
Nhưng khi tôi vượt qua 1800 năm thời không, mở mắtnhìn ra, tôi chỉ thấy sắc trời màu vàng sẫm bị ánh chớp xé toạc, nước mưa lạnhlẽo đập vào người. Càng đáng sợ hơn là, tôi cảm giác được chân mình đang ngâmvào giữa dòng nước đang cuồn cuộn chảy, mà dòng nước này nhanh chóng từ mắt cáchân tôi dâng cao lên.
Tôi đứng lên, phát hiện bốn bề đều là hồng thủy, trongnước còn thỉnh thoảng nhìn thấy những thi thể chìm nổi bị ngâm đến sưng thũng.Xa xa trên triền núi, có thể thấy những đám nhỏ năm ba người. Thế giới mà tôivẫn luôn mơ mộng đến, lại lấy một tư thái gần như là địa ngục đến đón tiếp tôi.
Thật may mắn tôi không chết đi trong cơn nước dữ. Hơnba ngày sau, nước rút dần đi, mà tôi cũng rõ ràng đây là năm thứ 3 Sơ Bình, tứccông nguyên năm 192, Từ Châu, cách Lư Giang 500 dặm. Có chút không giống nhưtrong tưởng tượng, cũng không sao, tôi có thể chờ đợi, có thể tìm kiếm, trướckhi tìm thấy chàng, tôi cam nguyện chịu lưu lạc.
Tôi đi thẳng một đường xuống phía Nam. Thoát khỏi hồngthủy, tôi lại đối diện với vận mệnh phải chết đói. Thân không một xu đến thếgiới này, lại đến một địa phương tai nạn trùng trùng, hầu như tôi chỉ dựa vàoăn xin mới có thể không bị chết đói. Nhưng cho dù là ăn xin cũng có hạn, nhữngngười tôi gặp bên đường hầu hết là những nạn dân gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoa/1612168/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.