Bất kể nhiều năm sau, tôi cũng không quên được lần đầu gặp gỡ Lâu Tập Nguyệt. Đó là hết thảy ác mộng hoặc có lẽmộng đẹp đời tôi, mãi mãi không quên được hình ảnh chân thực đó.
Tôi nhớ rõ lúc đó mẹ tôi xông tới đoạtlấy tôi trước mặt những người đó, bỏ và giấu tôi vào vại nước. Sau đó,tiếng khóc của mẹ tôi vang bên tai tôi rất lâu rất lâu; tôi ra sức đậpnắp vại nặng nề đẩy ra, từ trong khe hỡ nhỏ tôi nhìn trộm ra ngoài, thấy mẹ tôi ngồi phịch trên mặt đất, đầu nghẹo sang một bên, đôi mắt mở tođầy hoảng sợ nhìn về phía tôi, không còn hơi thở.
Tôi khi đó đọc hiểu được lời mẹ tôi chưakịp nói ra khỏi miệng. Cho nên tôi trơ mắt nhìn những người đó đập bểtoàn bộ chum rượu làm dầu châm lửa, ngọn lửa nhờ gió to thoắt cái đã lên cao lan xa, cả khách điếm trong nháy mắt biến thành biển lửa mênh mông. Ánh lửa chiếu vào những khuôn mặt dữ tợn, dường như tôi đã tới địangục.
Những kẻ trộm cướp làm xong hết thảy, lại giống như chưa từng làm ra chuyện gì, vui cười rời khỏi khách điếm. Tôi náu mình trong vại nước bị lửa lớn thiêu nóng lên, thậm chí còn có thểngửi mùi da thịt người bị đốt cháy đầy ghê tởm. Tôi cố nhịn xuống, dạdày đang réo ùng ục; tôi lấy hết sức bình sinh đẩy ra nắp thiết, sau đó ra ngoài nằm rạp trên mặt đất thở hổn hển, mãi đến khi, một đôi giầygấm tinh xảo màu đỏ tươi đập vào trong mắt.
Trên đôi giầy thêu đường vân đen ẩn hiện, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-su-nhu-thu-da-kieu/46875/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.