Lâu Tập Nguyệt gần đây càng ngày càng bận rộn, không có thời gian rảnh mà bên cạnh tôi liên tục, cho nên hắn phái hai tỳ nữ đến, để cho mấy nàng trông nom sinh hoạt thường ngày chotôi..
Hai ngày trước, tôi bảo các nàng tìm giúp tôi kim thiêu may vá cùng các loại vải gấm, còn có hai bộ quần áo trẻcon, sau đó mỗi ngày các nàng ra ngoài cửa chờ, còn mình tự nghiên cứuxem xét hai bộ quần áo lót đó.
Quần áo nho nhỏ đầy khéo léo, chỉ lớn hơn bàn tay có chút xíu, nhìn vô cùng đáng yêu. Tôi nhìn thấy trong lòngcũng ấm áp dễ chịu, buông bộ quần áo lót đó, tại mảnh vải gấm cũng bắtđầu khoa chân múa tay.
Ở quê nhà tôi có một tập tuc, khi đứa nhỏ sinh ra mặc quần áo đầu tiên do chính tay mẹ mình may cho, như vậy đứatrẻ đó mới có thân thể cường tráng, không sinh nhiều bệnh. Lúc trước mẹtôi cũng làm một bộ, khi tôi lớn lên bà còn cất kỹ trong rương, nói chờsau này khi tôi xuất giá, cũng dạy tôi. . . . . .
“A!”
Bất thình lình bị kim đâm vào đầu ngón tay, một giọt máu đỏ sẫm chậm rãi chảy ra.
Tôi nhìn đầu ngón tay bị đâm, ngây ngẩn cả người.
Tô Mạc Phi thực sự có thể chứng minh lờinói Lâu Tập Nguyệt sao? Nếu, nếu anh ta nói cho tôi biết, không phải lànhư vậy… . . . .cả người tôi run run, ngay cả may cũng có chút làm không được.
Tận đáy lòng trào ra sợ hãi khiến cho lòng tôi hoảng loạn, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-su-nhu-thu-da-kieu/2370031/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.