Lâu Tập Nguyệt nhìn tôi, hơi hơi cong lên khoé miệng, dường như là nở nụ cười, nói: “. . . . . . Cả đời làm cha?Tiểu Tự, ta cũng nhớ rõ không có ‘con gái’ như ngươi vậy.” Tay thoángdùng sức kéo tôi đặt trước ngực hắn. Tóc tôi xoã tung, rũ lên người hắn, hắn quấn sợi tóc thành vòng, nhè nhẹ từng vòng, dây dưa không bỏ xuống.
Lâu Tập Nguyệt dường như muốn nhìn xoáyvào tim tôi, không hề chớp mắt cứ nhìn chằm chằm vào mắt tôi. Hồi lâu,hắn nhẹ giọng hẳn hỏi tôi: “Tiểu Tự là vì không thích Tử Yên tới đâysao?” Tôi sợ hắn hiểu lầm lại sinh ra chuyện khác, hé miệng còn chưa kịp nói chuyện, hắn lại tự theo mục đích bản thân nói tiếp “Ai bảo Tiểu Tựmê man lâu như vậy, vi sư dù sao cũng không thể tự mình giúp ngươi thayquần áo tắm rửa.” Nói đến này, đôi mắt loé sáng, hắn vươn tay nhéo nhéochóp mũi tôi, khoé miệng trưng ra nụ cười kèm theo trêu tức “Tiểu Tựxấu, còn nhỏ đã quỷ quái rồi.” vừa nói, cánh tay siết chặt, ngẩng đầuđón lấy môi tôi.
Nhận ra ý đồ của hắn, tôi cả kinh vộivàng ngăn trở hắn, hai tay chống vào ngực hắn duy trì khoảng cách, tráitim suýt chút nữa nhảy ra khỏi lồng ngực. Tôi hít sâu ổn định tâm trạng, hơi hơi tránh ánh nhìn như muốn thiêu đốt người ta của hắn, cổ vũ đủdũng khí nói: “Sư phụ, cảm tình của Tiểu Tự đối với người, là kínhtrọng, tựa như đối với.. với trưởng bối”
Lâu Tập Nguyệt im lặng nhìn tôi, sắc mặtdần dần đen, khoé miệng nhếch lên trong trẻo nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-su-nhu-thu-da-kieu/2369985/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.