Du Vi đi ra ngoài thì thấy Lục Trác Niên đang lề mà lề mề trong phòng. Bà đứng phía sau đập đập vào hắn: “Làm cái gì đấy?”
Lục Trác Niên thật thà đáp: “Con sợ buổi đêm Kỳ Duật khó chịu, nên chắc là con lấy chăn rồi ngủ ở sô pha tầng dưới thôi.”
“Mẹ bảo mày chăm sóc cho thằng bé cơ mà? Uống rượu vào người sẽ bị nóng, mày phải ngủ cạnh thằng bé để còn để ý dém chăn, rồi nếu nó khát thì còn rót nước cho nó, mày đúng là…” Du Vi cố tình nói: “Sao mày thẹn thùng còn hơn cả gái mới lớn thế hả con?”
Lục Trác Niên hết cách, lại lấy cớ đi lấy nước uống để dềnh dàng thêm một chặp, cuối cùng vẫn phải lê bước vào phòng ngủ của Kỳ Duật.
Kỳ Duật đang chỉnh đồng hồ báo thức, nghe thấy tiếng hắn bước vào thì hỏi: “Mai mấy giờ anh dậy? Để tôi chỉnh lại đồng hồ, kẻo lúc tôi dậy lại đánh thức anh.”
“Không cần đâu,” Lục Trác Niên để bình giữ nhiệt lên tủ đầu giường của Kỳ Duật. “Chênh nhau có nửa tiếng thôi mà. Ngủ đi, đừng gắng gượng nữa.”
Kỳ Duật ngẩng đầu nhìn hắn. Lục Trác Niên nói: “Tôi đi tắm đây.” Nói xong thì vội vàng tót vào phòng tắm.
Phòng tắm rất rộng rãi và gọn gàng sạch sẽ. Trong đầu hắn đang đầy những ý nghĩ không được trong sáng cho lắm, nhưng khi nghĩ đến việc đây là phòng tắm của Kỳ Duật, hắn lại cảm thấy mất tự nhiên. Phải đến lúc hơi nóng dần bốc lên, hắn mới có được chút cảm giác an toàn, cuối cùng cũng nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-nhan/587257/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.