Hàng về nhân ngày nghỉ lễ (và cũng nhờ có các cậu động viên cổ vũ ;;;v;;;)
Lúc này mới là 7, 8 giờ tối, cho dù Lục Trác Niên có đi vòng ra ngoại thành thì vẫn bị tắc đường. Không giống với lúc đi, bây giờ Lục Trác Niên không hé răng nói nửa lời, lúc lái xe đến bờ sông hắn mới lên tiếng hỏi Kỳ Duật: “Xuống đi bộ tí không?”
Kỳ Duật quay đầu nhìn hắn. Hắn nói: “Dù gì cũng đang tắc đường.” Anh trầm ngâm gật đầu một cái rồi nói thêm: “Cũng được.”
Buổi tối có rất nhiều người thích ra bờ sông ngắm cảnh, cũng may phong cảnh chỗ này cũng chỉ bình thường, cho nên cũng không nhiều người lắm, đa phần là người chạy bộ buổi tối. Lục Trác Niên tìm chỗ đỗ xe ở gần đó rồi cùng Kỳ Duật chậm rãi tản bộ.
Gió thổi ở bờ sông khá mạnh. Kỳ Duật mặc đồ mỏng nhưng không hề lên tiếng, chỉ lẳng lặng đi bên cạnh Lục Trác Niên. Anh chưa từng đi bộ cùng ai như thế này, Lục Trác Niên không mở miệng nên anh cũng chẳng biết nói gì. Gió thổi làm rối tóc anh, Lục Trác Niên tình cờ quay ra nhìn thấy thì cười: “Chả mấy khi thấy cậu như thế này.”
Kỳ Duật hơi ngượng ngùng, vội vàng lấy tay cào cào tóc cho gọn, nhưng cào xong lại thấy tóc vẫn rối như cũ nên kệ luôn. Ngước lên thì thấy đầu tóc của Lục Trác Niên cũng chả khác gì, tỏ ý anh thì khác tôi đấy.
Lục Trác Niên là công tử chơi bời phóng khoáng quen rồi, thường ngày cũng rất chú ý đến vẻ ngoài của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-nhan/587231/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.