7
Sau khi trở lại trường học, tôi mời Khương Sí đi ăn tối.
Chuyện xảy ra hôm đó, may mà có anh ấy giúp đỡ.
Anh ấy giúp tôi tìm phóng viên, giúp tôi liên hệ với giám đốc Lưu, thậm chí thứ quan trọng nhất là giấy khai sinh tôi cũng không biết anh ấy lấy ở đâu.
Tôi rất cảm kích anh ấy.
Anh ấy cũng có vẻ rất vui, còn dùng nước trái cây cụng ly với tôi, "Chúc chúng ta đạt được thành công trong thời gian ngắn."
Có thể anh ấy chỉ thuận miệng nói, nhưng tôi biết mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.
Kiếp trước em gái tôi cùng Kiều Lôi ẩn nấp 18 năm, đoạt tài sản của tôi và cướp đi sinh mạng của tôi, kiếp này bọn họ làm sao có thể vì thất bại trước mặt mà từ bỏ việc làm hại tôi.
Bọn họ sẽ chỉ càng hận tôi và muốn tôi chết đi.
Và kết quả của sự việc lần trước đều do một mình em gái tôi gánh, Kiều Lôi không hề xuất hiện.
Tôi có cảm giác rằng gã ta ở ngay xung quanh tôi, luôn theo dõi nhất cử nhất động của tôi.
Khương Sí nói: “Mọi chuyện còn chưa kết thúc, tạm thời buông tha em, hiện tại em không cần làm bạn gái anh.”
Tôi nói đùa: “Làm sớm luôn đi, dù sao cũng là giả.”
Trong phút chốc anh ấy không nói nữa.
Trường học chính thức khai giảng, tôi vừa làm bài tập vừa nghe ngóng chuyện của Kiều Lôi. Tôi cũng đã liên lạc với các bạn học cũ của mình.
Tôi vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-ngon-ac-ngu/2894642/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.