“Hoàng! Hoàng ….”
Đột nhiên nhìn thấy hai người xuất hiện trước mặt, Tống Vu Phi chấn kinh không biết nói cái gì, đứng yên tại chỗ, động cũng không dám động, vừa muốn mở miệng hai tiếng “Hoàng thượng” thì đã tiếp xúc với Mộ Dung Hoài Tần! Sau khi bị liếc nhìn sắc bén liền đem nuốt chữ sau vào bụng. Còn Phí Thanh Ngưng ở bên cạnh hắn, vốn nhìn thấy Mộ Dung Hoài Tần gương mặt lập tức băng lãnh, khi nhìn thấy Liễu Yển Húc bên cạnh Mộ Dung Hoài Tần, thì lại đột ngột mở to mắt chỉ là không dám tin mà nhìn Liễu Yển Húc đã xấu hổ vô cùng kia, thân hình nhỏ nhắn run lên, không phát ra được bất cứ âm thanh nào ….
Trong mái đỉnh nhỏ xíu tràn ngập sự yên tĩnh quỷ dị, bốn người đều có tâm sự riêng, nhưng không ai mở miệng nói chuyện.
Tống Vu Phi tuy biết quan hệ của Liễu Yển Húc và hoàng đế, nhưng căn bản không ngờ đến, mình lại có thể ở tại nơi này, tại lúc này nhìn thấy hai người xuất hiện trước mặt! Những mánh khoé giao tiếp linh hoạt của trước đây đều bị sự kinh ngạc làm quên hết, thậm chí cả lời giảng hoà cũng nói không ra, còn Liễu Yển Húc ánh mắt vui mừng lẫn lộn khi gặp được Phí Thanh Ngưng giờ đã cúi đầu xuống.
Chỉ có Mộ Dung Hoài Tần, nhếch miệng cười, từ từ thưởng thức cảnh kịch trùng phùng xa cách ….
Húc, có lẽ ngươi đã hiểu rồi chứ? Ngươi mãi mãi là của ta! Mãi mãi ngươi cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của ta!
Lúc này Liễu Yển Húc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-mang-mang/1844834/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.