Ánh mắt âm trầm nhìn hai người đang ôm nhau trên giường, trong lòng Mộ Dung Hoài Tần nộ khí ngập trời!
Đó là Húc của hắn! Húc chỉ là của một mình hắn! Nhưng …ha ha, Húc, rất nhanh rất nhanh, ngươi sẽ là của ta …ngươi sẽ nhận lời ta! Ha ha, sẽ thôi …
Ôm chặt cơ thể đang run lên của Liễu Yển Húc, Phí Thanh Ngưng gác lại tâm tình, nàng vẫn không quay đầu, giọng nói trong trẻo đã trở nên khàn đặc.
“Ngươi rốt cục muốn sao?“
Húc … Phu quân yêu thương của ta, ta không muốn chàng bị tổn thương nữa …
“Ha ha, không phải ta đã nói rồi sao? Ta muốn hắn! Tất cả những gì ta làm, đều là vì mục đích đó! Hắn là của ta! Hắn chỉ có thể là của ta!“
Đột nhiên Mộ Dung Hoài Tần cười xuỳ một tiếng, nhìn Phí Thanh Ngưng dịu dàng nhấc tay giúp Liễu Yển Húc vén lên những sợi tóc rối.
“Phí Thanh Ngưng! Ta khuyên ngươi đừng nghĩ đến ý định tự tử ngu muội! Bởi vì, cho dù ngươi chết, cũng không sao cả …dù sao trên tay ta, vẫn còn có một lợi thế lớn hơn!“
“Đưa nó đến đây!“
Ngón tay dừng lại trên vành tai Liễu Yển Húc, Liễu Yển Húc đang khóc đến đờ đẫn, khi vừa nghe thấy âm thanh quen thuộc đó, liền tỉnh táo lại …
Nhịn không được xoay người qua, Phí Thanh Ngưng nhìn thấy Mộ Dung Hoài Tần đang kéo Liễu Sấm đang khóc nức nở vào! Hơn nữa người có gương mặt bình tĩnh đang đứng cạnh Mộ Dung Hoài Tần, lại chính là người đáng lẽ giờ này đã đưa Liễu Sấm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-mang-mang/1844828/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.