Đầu lưỡi bị một lực mạnh mút vào, hô hấp cũng bị đối phương nuốt vào giữa môi và răng, khoái cảm tê dại do cơ thể đã bị huấn luyện nội bộ trở nên rất nhạy cảm, từng cơn từng cơn hiện ra, muốn mở miệng hít thở, thứ hít vào lại vẫn là mùi vị đặc biệt trên người đối phương…
“Buông…ra… a…”
Rất khó chịu muốn thoát khỏi đầu lưỡi thơm tho của Mộ Dung Hoài Tần, nhưng đến một âm thanh mơ hồ cũng không phát ra được, ngay cả sức để giãy dụa cũng bị cướp đi mạnh bạo, đừng! Đừng như vậy a!
“Không…Không buông…”
Tiếng nói thanh thuý đã khàn đi, hiển thị sự phấn khích của chủ nhân, cơ thể dùng sức áp chế thân thể ngày nhớ đêm mong kia, giữa thân thể và thân thể trong lúc đó chỉ có hoả diệm nóng rực, không có một khe hở…
“Húc, ngươi yên tâm, ba ngày này, ta bảo đảm… ngươi tuyệt đối sẽ không có bất cứ thời gian hay cơ hộ nào, để tìm gặp Mạc Đồng!“
Khẽ lui ra một chút, cũng tạm thời buông Liễu Yển Húc đã bị hôn đến thở không được kia, Mộ Dung Hoài Tần chậm rãi cởi xiêm y của mình ra, làn da trắng như sứ từng chút một hiện ra …
Hai tay xoa nhẹ lên gương mặt cương chính của Liễu Yển Húc, đôi môi đỏ mọng lại lần nữa đè xuống, không cho người kia bất cứ cơ hội nào để nói chuyện…
Húc, Húc … Cho dù có phải tổn thương đến ngươi, ta cũng, sẽ tuyệt đối không dừng tay!
Ý thức bắt đầu trở nên mông lung, ánh đèn vàng mờ ảo trong cung chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-mang-mang/1844820/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.