🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cha cô Phó Quý tức giận nói: “Không biết cơ thể mình đang làm sao, trong lòng cũng không thèm quan tâm, trời lạnh như vậy mà còn xuống sông cha thấy mày lại chán sống rồi.



”Ông xoay người lại hướng về phía Vương Phân Ni gào lên câu: “Mua thuốc mua thuốc, tiền ở đâu ra mà cho nó mua thuốc, một đứa hao cơm tốn của mà còn muốn uống thuốc!”Phó Lê không nói gì, đời trước cho đã biết người nhà của mình có cái đức hạnh gì rồi, cha yêu tiền, trong mắt mẹ thì chỉ anh cả, đời này lại gặp phải cảnh này thế mà cô trừ bỏ hờ hững ra thì không thể có lại bất cứ cảm xúc nào khác được.



Phó Lê im lặng, đi vào phòng của cô và Phó Đào thay quần áo ướt ra.



Hai người các cô ngủ chung trong căn phòng ở phía Tây, trong phòng bày trí đơn giản, một cái giường đất chiếm hơn phân nửa diện tích phòng, một cái tủ đứng cao nửa người, bên trên ngăn tủ có hai giỏ cành liễu, với lại một cái ghế dài hẹp ở chân tường, mặt trên của cái ghế chỉ có thể ngồi được nửa cái mông.



Phó Lê kéo ra tủ đứng, phía bên trái đã xỉn màu, phần lớn đều là màu xanh xám, một ít màu trắng, cô tìm áo bông trong đống quần áo này.



Phía bên phải quần áo mới tinh, màu sắc tươi sáng, chủ yếu là màu xanh lá cây quân đội, thậm chí còn có một cái váy màu vàng, đó là khi mùa hè Phó Đào đã quấn lấy cha mẹ đòi mua.



Phó Lê mặc quần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-troi-dinh-2/3727738/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.