Mặc kệ dù là thế giới nào thì cách sinh tồn đều là cá lớn nuốt cá bé, thắng làm vua thua làm giặc. Nếu không muốn bị người khác tùy ý giết mình, thì chỉ có thể mình giết người khác.
Nhan Táo Nhi tuy rằng từ đầu tiến vào hệ thống không thực sự vừa lòng, nhưng đang ở trong đó liền phải sống sót thật tốt. Thế giới trước vẫn là xã hội pháp trị, sinh mệnh sẽ bị hiếp bức, hiện tại mệnh chính mình lại ở trên tay người khác, hơn nữa muốn công lược một người có đôi tay nhuốm máu, nàng không có khả năng làm thánh mẫu bạch liên hoa, cũng không thể khinh thường.
"A ~ hảo ca ca, nô gia chịu không nổi. Muốn tới ~ a...... Nga...... Ân a...... Nô gia đều cho a......"
Tiếng rên rỉ của nữ tử vang vọng rừng trúc, một lát sao tiếng mặc quần áo vang lên.
"Hảo muội muội, vì tránh cho người khác phát hiện, ca ca đi trước một bước, lần tới chúng ta gặp lại sẽ ôn chuyện."
Nam tử mặc xong quần áo liền lập tức chạy lấy người. Tra nam!
"Ai ~ Võ ca ca...... Thật là."
Trong thanh âm nữ tử mang theo một chút oán trách. Sau khi đứng lên, đem vài miếng vải còn dính trên người ném xuống, tiến vào giữa sông. Vào giữa hè, nước sông thoải mái hợp lòng người, chỉ thấy một người da thịt trắng bóng ở trong.
"Ha hả a...... Cô nương thật là thú vị, tình lang vội vã đi gặp muội muội khác, cô lại ở chỗ này cười ngây ngô. Nữ nhân, thật là ngốc."
Nhan Táo Nhi ngồi ở bên đình, trên mặt tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-ta-y/30467/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.