“Xin lỗi, hôm nay đã quên mang.”
Trần Khải vốn là cái dạng người sống chớ tiến. Cố Thần Hề cũng không có hào quang nữ chủ tự nhiên sẽ bị cự tuyệt. Không phải tất cả nam nhân đều sẽ thích nữ nhân xinh đẹp.
Nguyễn Lương là người phi thường ác, nhưng là nghĩ đến Cố Thần Hề sau này liền nhịn không được có điểm cảm khái. Cô nghĩ, liền làm một hồi người tốt, thay hướng đi đổi thế giới này, tuy rằng không thể bảo đảm Cố Thần Hề có thể được như mong muốn, nhưng ít nhất sẽ không làm cô ấy nếm tư vị bị người thích nhất phản bội. Người đơn thuần thiện lương nên có cái kết cục tốt.
“Mỹ nhân, đồ vật của cô bị rớt.”
Cố Thần Hề đang đắm chìm trong cảm giác bị nam thần từ chối thì bị một giọng nữ đánh gãy. Chỉ thấy một cái khuôn mặt xinh đẹp, dáng người cao gầy, ăn mặc trang phục tinh xảo. Nữ tử một tay cầm theo hộp đồ ăn một tay cầm một trương danh thiếp đưa tới trước mặt Cố Thần Hề.
Tiếp nhận danh thiếp thì thấy chữ "Tổng Tài công ty kiến trúc Hằng Bình - Trần Khải".
“Ngượng ngùng, cái này không phải của tôi.”
Cố Thần Hề không biết nữ tử này có ý đồ gì với mình, nhưng mà nhìn cô cũng không giống người xấu.
“Là sao, mới vừa nó rơi trên mặt đất tôi tưởng anh tuấn tiên sinh không cẩn thận đánh mất cho nên không thể cho cô. Nếu không phải, vậy thôi tôi ném đi.”
Nguyễn Lương cố ý trêu đùa Cố Thần Hề, cô biết cô ấy đối với Trần Khải có bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-ta-y/30454/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.