Chương trước
Chương sau
Edit: Voi

- ----

Đối với hành vi động dục ở mọi nơi của Bạch Liêm, Nguyễn Lương tỏ vẻ không muốn hợp tác, bất đắc dĩ thân mình bị chiếm, chỉ biết kêu la cùng thân thể một chút mẫn cảm.

Bạch Liêm dùng hai ngón tay nhanh chóng thọc vào rút ra, ngũ quan lập thể anh tuấn gần gũi trước mặt Nguyễn Lương, thưởng thức bộ dạng lâm vào tình dục của cô.

"Thật ướt, muốn không?"

Xuất phát từ sự thẹn thùng, Nguyễn Lương nên cự tuyệt, nhưng nội tâm khát vọng lại lớn hơn.

"Muốn."

Biết rõ ở đây tùy lúc đều có người xuất hiện nhưng vẫn điên cuồng muốn làm.

Nhân tài ngoan ngoãn thì có đường ăn, Bạch Liêm cúi đầu hôn phấn môi một chút, thịt hành nóng bỏng thay ngón tay bá chiếm hoa kính hẹp, nâng đùi Nguyễn Lương, côn th*t hơi nghiêng sườn một chút để bắt đầu ra vào.

Làm tình sẽ khiến người ta nghiện, trong thế giới này Nguyễn Lương vẫn là người vừa mới phá thân, trên thực tế cô sớm đã biết rõ tư vị làm tình, đôi tay ôm cổ Bạch Liêm.

"A, thật lớn, a, dùng lực, thật sảng khoái."

"Vật nhỏ, tham ăn như vậy, tiểu huyệt sẽ căng chết."

Bạch Liêm coa ý xấu dùng bàn tay đè đè bụng nhỏ của Nguyễn Lương, chọc cô một trận rùng mình thét chói tai, thịt hành đỏ tím không kiêng nể gì đột nhiên cắm vào hoa huy*t, rút ra quy đầu khó khăn lắm mới để lại rồi mạnh mẽ cắm vào.

"A... Trướng quá....."

côn th*t như muốn đem tiểu huyệt lộng đến long trời lở đất, Nguyễn Lương chỉ cảm thấy này đại gia hỏa này như muốn chọc thủng bụng cô, đặt tat trên bụng đều có thể cảm nhận được đại quy đầu đangva chạm.

Bạch Liêm bắt lấy một bên vú mềm mại thưởng thức, nắm đầu v* vuốt ve, nguyên bản tiểu đậu đỏ sưng liền như Tiểu Bồ Đào. Bạch Liêm thèm mắt, đem ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi liếm láp vòng quanh đầu v*, thỉnh thoảng dùng răng nhẹ nhàng gặm cắn.

đầu v* bị cắn khiến Nguyễn Lương ăn một trận đau, nhưng sau khi đau đớn lại mang khoái cảm, bụng nhanh chóng co rút lại kẹp thịt hành, nơi riêng tư d*m thủy văng khắp nơi, dâm mĩ không tả nổi.

"A, quá sảng khoái..... Ưm a, muốn tới, ha a......"

Nhắm mắt lại hưởng thụ khoái cảm vô biên, rụt rè đều là râu ria, bất chấp có thể sẽ bị người khác thấy.

Hai người cứ triền miên như thế, bỗng từ không xa có một cái bóng lớn dần dần tới gần họ, Nguyễn Lương nghe được tiếng vang, mở mắt ra.

"Có người tới...... "

Bạch Liêm mạnh mẽ hướng hộ khẩu đụng hai cái, đụng trúng tử cung. "Em từ bỏ hử?"

Hạ thân ác ý rút ra chỉ còn cái đầu nhỏ ở bên trong.

"Đừng ra ngoài, em còn muốn."

Nguyễn Lương nói xong chủ động đem tay chân quấn lên eo Bạch Liêm, côn th*t phụt một chút lại đụng vào chỗ sâu trong.

"A ~"

Bộ dạng phóng đãng như thế khiến Bạch Liêm vô cùng thích, đôi tay nắm chặt eo Nguyễn Lương, như máy đóng cọc nhanh chóng ra vào, đâm đến mức thân mình Nguyễn Lương không ngừng run rẩy, hai luồng nhũ thịt không có phương hướng lắc lư, đụng tới nhau phát ra thanh âm "bạch bạch". Chỗ giao hợp chảy một đống nước trên mặt đất.

Bóng dáng lớn đi vào, ở chỗ cách hai người 3 mét chỗ liền dừng lại, khiến Nguyễn Lương thấy rõ gương mặt thật của anh ta, đồng thời bụng nhỏ co chặt, da đầu tê dại. Ai có thể nói cho cô biết, cái thứ đang khiêng Chu Hàm Thư, mặc đồng phục vũ trụ màu trắng là cái đồ vật gì!

Bạch Liêm đột nhiên bị kẹp, không có phòng bị liền bắn ra. Có chút bất mãn rút thịt hành ra, dùng khăn tat vừa rồi bị chính hắn ghét bỏ lau khô thân gậy, sau đó thô lỗ đem đại gia hỏa nặng trĩu nhét vào đũng quần. Cuối cùng, đem khăn tay nhét vào chỗ nhỏ còn đang chảy chất lỏng của Nguyễn Lương.

Nơi riêng tư bị dị vật xâm chiếm, Nguyễn Lương không thoải mái, muốn kéo xuống, liền nghe Bạch Liêm lạnh lạnh nói.

"Nếu em còn muốn làm một lần nữa rồi mới nghe nói thì cứ việc lấy ra."

Nhìn đồ vặt kì quái cách đó không xa, Nguyễn Lương thở dài, tính, liền nhẫn nại đi. Chỉ vào người khổng lồ nói.

"Đây là thứ gì?"

Bạch Liêm từ phía sau ôm Nguyễn Lương, tay phải xoa ngực cô, chẳng hề để ý nói. "Bí Đao số 1."

Bí đao...... Nguyễn Lương tỏ vẻ về sau sẽ không ăn bí đao. Gạt cái tay còn đang làm loạn trước ngực cô, mặc quần áo vào, nhìn kĩ quần áo mình xong mới đánh bạo đi vòng quanh "bí đao số 1" quan sát.

Duỗi ngón tay chọc chọc.

"Thế nhưng không phản ứng, chơi thật tốt."

Chu Hàm Thư không có động tĩnh nằm bò, nghĩ đến bộ dáng hồi nãy, Nguyễn Lương còn sợ hãi, không dám thân cận quá.

Đang chuẩn bị xoay người, đột nhiên Chu Hàm Thư cử động, đột nhiên duỗi tay bắt lấy Nguyễn Lương, ở cánh tay cô để lại ba đường máu.

Bạch Liêm tức khắc nổi giận, không biết từ nơi nào biến ra một cây đao, lập tức đem tay trái của Chu Hàm Thư chặt đứt, máu rơi đầy đất.

Nhìn Nguyễn Lương đau đến mức nước mắt đều chảy ra, muốn nói chút lời an ủi lại biến thành:

"Này thì nhìn loạn."

Nguyễn Lương nức nở.

"Tôi sắp biến thành tang thi, anh còn nói như vậy."

Không biết vì sao trong lòngmột trận không thoải mái, Bạch Liêm dùng thanh âm nhẹ nhàng hơn.

"Em sẽ không biến đổi."

Nguyễn Lương nghe hắn nói như vậy, lúc này mới nhớ tới hắn từng nói qua lời này.

"Thật hả?"

Bạch Liêm gật gật đầu, nhưng nghĩ đến nếu như vậy thì Nguyễn Lương liền không sợ hãi, xuất phát từ tư tâm bỏ thêm một câu.

"Nhưng là, trước kia miệng vết thương tốt lê yêu cầu mỗi ngày đều uống......"

Nói còn chưa dứt lời, nhưng hai người đều rõ ràng muốn uống thứ gì. Nguyễn Lương lập tức đỏ mặt, ý tứ này không phải đại biểu mỗi ngày cô đều phải đi ăn côn th*t của Bạch Liêm sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.