Trước giờ tôi không thích những nơi ồn ào, đặc biệt là quán Bar, Julie rõ ràng biết điều đó nhưng giờ này lại một mực muốn đi.
- Cậu có đi không?
- Nhưng mình không thích nơi đó.
- Cậu cổ hủ quá trời, những chỗ đó vui gần chết mà không biết hưởng thụ. Có nhạc, có gái xinh trai đẹp tha hồ ngắm, cậu đến đó sẽ thấy có nhiều người đẹp trai hơn tên chồng đáng ghét ở nhà của cậu.
- Chúng ta đi chỗ khác được không?
- Không. Cậu không đi thì thôi, ngày mai mình và anh Dương sẽ về Trung luôn, mặc kệ cậu ở Việt Nam muốn làm gì thì làm. Mình không thèm xen vào cuộc sống của cậu nữa.
Julie ngồi xuống ghế, khoanh tay trước ngực, ngoảnh mặt quay đi. Tôi khó xử liếc nhìn Trạch Dương, anh ấy có vẻ bất lực với cô em gái này của mình, nhún vai gượng cười. Cuối cùng vì chiều lòng Julie, tôi đành đồng ý:
- Được rồi. Mình đi, nhưng một lát thôi rồi về nhé.
Julie vui vẻ ra mặt, lập tức kéo tôi ngồi xuống bên cạnh hớn hở trò chuyện, đợi xẩm tối thì cả ba cùng đến quán Bar, trước khi đi tôi có nhắn tin thông báo với chị Liên tối nay sẽ về muộn vì bận đón tiếp người bạn nước ngoài.
Tại đây, chúng tôi chọn một vị trí đẹp nhất, gọi ra mấy chai rượu, vừa nhâm nhi vừa nghe nhạc. Julie chốc chốc lại liếc quanh một vòng rồi thở dài kêu than:
- Trai ở đây xấu thế nhỉ, chả có anh nào đẹp bằng anh trai mình.
Trong mắt Julie, Trạch Dương luôn đứng nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-oan-nghiet/875761/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.