🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cứ tưởng đã dễ dàng rời khỏi thế gian này nhưng ông trời dường như vẫn muốn tôi sống tiếp. Không rõ mình hôn mê bao lâu nhưng khi tôi dần có lại nhận thức, âm thanh của tiếng khóc nhỏ bé lọt vào tai, mí mắt khẽ hé mở, hình ảnh trước mắt là gương mặt xinh đẹp đầy lo lắng, lấm lem giọt lệ của Vi An.

Thấy tôi tỉnh lại, em ấy không giấu nổi vui sướng cùng kích động:

- Khiết Đan, chị tỉnh rồi.

- Chị… chưa chết sao?

Vi An nhíu mày nhưng đó không phải biểu hiện của sự giận dữ mà là không đồng tình với suy nghĩ tiêu cực của tôi.

- Tại sao chị lại nghĩ quẩn, dù có chuyện gì cũng phải kiên cường sống tốt hơn chứ? Chị biết không, lúc anh Quân cố gắng mở cửa phòng, thấy chị nằm trong vũng máu mọi người đều rất lo lắng cho chị đó.

Có sao? Có người lo lắng cho tôi sao? Chắc chỉ có một mình Vi An là thật lòng quan tâm đến tôi thôi. Cũng buồn cười thật khi người cứu tôi lại là người rất ghét tôi, rất hận tôi, đúng ra Hứa Thành Quân nên để tôi chết đi mới phải, cứu tôi làm gì, để tiếp tục dằn vặt, giày vò tôi à?

- Số chị cao thật, hết lần này đến lần khác vẫn không chết được. Ông trời hẳn là còn muốn chị phải chịu khổ nhiều hơn.

- Chị đừng nói vậy, chị sẽ hạnh phúc mà.

- Chỉ hạnh phúc khi rời khỏi đây, nhưng xem ra điều đó là không thể.

- Chị…

Trong phòng ngoài tôi và Vi An thì không còn ai nữa, tôi thầm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-oan-nghiet/875755/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lương Duyên Oan Nghiệt
Chương 22: Thoát chết
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.